Chương 34

: Trang tìm lại chính mình
Trang ngồi co ro trong căn phòng trọ nhỏ, ánh mắt trống rỗng nhìn vào khoảng không. Những ký ức về những ngày điên cuồng với Tuấn và Quân, từ công viên vắng vẻ đến nhà kho bỏ hoang, vẫn ám ảnh nàng như một cơn ác mộng ngọt ngào. Mỗi lần nhớ lại cảm giác con cặc cứng ngắc đâm sâu vào lồn, hay những cái roi quất lên mông, nàng lại thấy cơ thể mình nóng ran, lồn ướt đẫm. Nhưng lần này, nàng biết mình phải dừng lại. Nàng không muốn tiếp tục là con rối trong tay dục vọng.
“Không thể tiếp tục như thế này được,” Trang thì thầm, tay siết chặt tấm chăn mỏng. Nàng đã quyết định cắt liên lạc với Tuấn và Quân, chặn số điện thoại, xóa mọi tin nhắn. Nhưng hai chàng trai trẻ không dễ dàng buông tha. Một buổi tối, khi Trang vừa đi làm về, chuông cửa reo lên. Tuấn và Quân đứng đó, ánh mắt lấp lánh sự tà ý.
“Chị Trang, sao chị tránh tụi em?” Tuấn lên tiếng, giọng ngọt ngào nhưng đầy đe dọa. “Tụi em có trò mới, hay lắm. Đi với tụi em đi, chị sẽ thích.” Hắn bước tới, tay chạm vào vai nàng, nhưng Trang lùi lại, ánh mắt kiên định.
“Không, Tuấn. Chị không muốn nữa. Chuyện này phải kết thúc,” Trang nói, giọng run nhưng cương quyết. Quân cười khẩy, tiến gần hơn, để lộ một chiếc túi đựng đồ chơi BDSM: dây thừng, còng tay, và một chiếc máy rung. “Chị nói thế, nhưng lồn chị đang thèm bị đụ, đúng không?” hắn thì thầm, tay lùa xuống váy nàng.
Trang đẩy tay Quân ra, hét lên: “Đủ rồi! Tụi em đi đi, đừng ép chị!” Nhưng Tuấn không nghe, hắn kéo nàng vào trong, khóa cửa lại. “Chị không thoát được đâu. Đêm nay tụi em sẽ chơi lớn, ở ngay trung tâm thành phố.”
Cả ba lên xe, hướng đến một con hẻm vắng gần quảng trường đông đúc. Không khí nhộn nhịp của phố đêm đối lập với sự tĩnh lặng của con hẻm, nơi Tuấn và Quân dẫn Trang đến một góc khuất. “Chị cởi đồ ra, nhanh lên,” Tuấn ra lệnh, tay đã cầm sẵn dây thừng. Trang run rẩy, biết mình đang bị đẩy vào một tình huống nguy hiểm, nhưng cơ thể nàng lại phản bội, lồn bắt đầu rỉ nước chỉ vì nghĩ đến những gì sắp xảy ra.
Nàng từ từ cởi áo, để lộ cặp vú căng tròn trong chiếc áo lót ren đen. Quân không chờ đợi, kéo áo lót xuống, ngậm lấy đầu vú nàng mà mút mạnh. “Ư… đừng…” Trang rên rỉ, nhưng không đẩy hắn ra. Tuấn quỳ xuống, kéo quần nàng xuống, vạch lồn nàng ra, liếm láp hột le, khiến nàng cong người vì sướng. “Chị dâm thật, Trang,” Tuấn cười, ngón tay thọc sâu vào lồn nàng, ngoáy mạnh.
Bỗng một ánh đèn pha rọi vào con hẻm, kèm theo tiếng bước chân gấp gáp. Trang hoảng hốt, cố che người, nhưng Tuấn và Quân giữ chặt nàng. Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện, dáng vẻ cao lớn, mặc áo khoác đen. “Mấy người đang làm gì ở đây?” hắn quát, giọng đầy uy quyền. Tuấn và Quân giật mình, buông Trang ra, lùi lại.
“Chỉ… chỉ vui đùa thôi,” Quân lắp bắp, nhưng người đàn ông không nghe. Hắn tiến tới, kéo Trang đứng dậy, đưa áo khoác che cho nàng. “Cô ổn chứ?” hắn hỏi, giọng dịu dàng nhưng sắc lạnh khi nhìn Tuấn và Quân. “Cút đi, nếu không muốn gặp rắc rối.”
Tuấn và Quân vội vàng bỏ chạy, để lại Trang run rẩy trong tay người lạ. “Cảm… cảm ơn anh,” nàng thì thầm, nước mắt chực trào. Người đàn ông không nói gì thêm, chỉ đưa nàng ra khỏi con hẻm, gọi taxi và trả tiền trước cho nàng về nhà. Trước khi đi, hắn nhìn nàng, nói: “Cô đáng giá hơn những trò này. Đừng để họ kéo cô xuống.”
Trên taxi, Trang ôm chặt áo khoác của người lạ, lòng dậy sóng. Lời nói của hắn như một cú đánh thức. Nàng nhận ra mình đã để dục vọng che mờ lý trí, đánh mất chính mình trong những trò chơi dâm dục. Khi về đến nhà, nàng ngồi trước gương, nhìn thẳng vào mắt mình. “Đủ rồi, Trang. Mày phải sống khác đi.”
Ngày hôm sau, Trang tìm đến một nhà trị liệu tâm lý, quyết tâm đối mặt với những ham muốn của mình. Nàng kể lại tất cả, từ những lần bị Tuấn và Quân lôi kéo đến cảm giác vừa sướng vừa nhục nhã. Nhà trị liệu lắng nghe, giúp nàng hiểu rằng những ham muốn ấy không định nghĩa con người nàng. “Cô có quyền chọn cách sống của mình,” bà nói, giọng ấm áp.
Để khép lại quá khứ, Trang quyết định tham gia một buổi tiệc cuối cùng mà Tuấn và Quân mời, nhưng không phải để chơi. Nàng bước vào căn phòng mờ ảo, nơi Tuấn và Quân đang chờ với những công cụ BDSM quen thuộc. “Chị Trang, sẵn sàng chưa?” Tuấn cười, tay cầm roi da. Nhưng Trang lắc đầu, ánh mắt kiên định. “Chị đến để nói lời tạm biệt. Từ giờ, chị sẽ không gặp lại hai em nữa.”
Tuấn và Quân sững sờ, nhưng Trang không để họ nói gì thêm. Nàng quay lưng, bước ra khỏi căn phòng, cảm thấy một gánh nặng được trút bỏ. Trở về nhà, nàng nằm trên giường, lần đầu tiên sau nhiều tháng cảm thấy thanh thản. Những ký ức dâm dục vẫn còn đó, nhưng chúng không còn kiểm soát nàng. Trang mỉm cười, sẵn sàng cho một khởi đầu mới, nơi nàng sẽ tìm lại chính mình.

Bình luận

Để lại bình luận