Chương 8

: Sự thật

“Chuyện gì xảy ra sau đó nữa?”

Tôi hỏi cô ấy. “Sau đó, em không biết mình vào nhà bằng cách nào, em chỉ biết là mình bị anh ta ôm vào lòng. Anh ta lấy chìa khóa mở cửa giúp em, sau đó em vào trong phòng ngủ…”

Đột nhiên vợ tôi không nói nữa.

Tôi thấy khó chịu, tiếp tục “tra hỏi” cô ấy.

Khi nghe cô ấy miêu tả, tôi đặt mình ở trong khung cảnh nóng bỏng, cuồng nhiệt đó và “thấy” quần áo của vợ tôi bị lột ra khắp nơi, Hải Đông chưa kịp cởi quần áo của anh ta ra đã nhét con cặc thèm khát của mình vào trong lỗ lồn ngập nước của vợ tôi.

Miệng nhỏ trống rỗng của vợ tôi cần sự an ủi của người đàn ông trước mặt không phải là chồng cô ấy, sau đó cô ấy sung sướng trong khoái cảm, theo thói quen cứ thế ôm chặt vòng eo khoẻ khoắn của Hải Đông…

Cuối cùng, tôi nghĩ đến những cuộn giấy trong phòng tắm và những cái vỏ gối trong máy giặt… Tôi không thể tưởng tượng ra những viễn cảnh đó, vợ tôi ở bên cạnh ôm lấy cổ tôi làm tôi hơi bối rối. Tôi nhẹ nhàng buông bàn tay của vợ đang choàng qua cổ mình, bước vào phòng tắm, lần nữa xả hết cơn rạo rực và tức giận tích tụ vào vỏ gối.

Tôi không muốn Hải Đông và vợ tôi quá gần nhau, bầu không khí trước đó làm tôi dự cảm sắp có phong ba bão táp. Vợ tôi nói những gì cô ấy trải qua chỉ là sự sung sướng khi ân ái với Hải Đông chứ không phải tình yêu.

Nhưng vợ tôi không thể cưỡng lại sự áp đảo bằng khoái cảm tình dục hết lần này đến lần khác của Hải Đông, cô ấy càng ngày càng nhắc đến anh ta nhiều hơn. Trong cuộc sống của chúng tôi, cô ấy sẽ nói rằng hôm nay Hải Đông làm việc ở công ty tinh thần không được tốt, ở nhà có chuyện gì không, hay hôm nay anh ta nói với vợ tôi rằng quần áo của cô ấy rất đẹp và vừa vặn, vân vân và vân vân…

Trong khi chúng tôi làm tình, nếu tôi nói đến những người đàn ông tôi tưởng tượng thay phiên nhau đâm cô ấy, khi tôi nhắc đến Hải Đông thì phía dưới của cô ấy luôn luôn siết chặt và ra rất nhiều dịch nhờn.

Tôi thẳng thắn hỏi Hải Đông ở đâu mà khiến cô ấy lưu luyến mãi không quên? Vợ tôi nói rằng cô ấy không biết, nhưng trên cơ thể vẫn còn dư vị của anh ta.

Khi anh ta di chuyển trên cơ thể cô ấy, những cử chỉ và mùi cơ thể của anh ta càng làm cô ấy kích thích hơn.

Vài tháng sau, mối quan hệ giữa vợ tôi và Hải Đông ngày càng mờ nhạt. Sau khi vợ tôi nói chuyện với tôi vào ngày hôm đó, cuối cùng cô ấy đã hết toàn bộ câu chuyện, cô ấy và Hải Đông là bạn tốt của nhau, cô ấy cũng muốn mượn giống của Hải Đông để có một đứa con.

Cô ấy nói: “Anh đâu có biết em đã vui vẻ với anh ta như thế nào? Hôm ấy vợ anh ta đến công ty tìm anh ta, còn dẫn theo một đứa bé. Đứa bé bụ bẫm kháu khỉnh khiến lòng em nôn nao, nên em mới để ý anh ta thêm vài lần. Sau này, càng nhìn anh ta em lại càng thấy anh ta hấp dẫn, anh có thấy lạ không? Em ghen tị với vợ anh ta, làm sao cô ấy có thể có một người đàn ông làm cô ấy mang thai vậy?”

Vế sau tôi không nghe lọt tai nữa, tôi chỉ cảm thấy bản thân thực sự bất tài.

“Nhưng một ngày nọ, sau khi em cùng anh ta ‘vui vẻ’ với nhau, vì quá phấn khích nên em đã nói với anh ta suy nghĩ thật của mình, em muốn có một đứa con với anh ta. Kết quả là anh ta giữ khoảng cách với em, hơn nữa là mấy lần ‘làm việc’ sau đó, anh ta luôn đeo bao cao su. Em biết trước đây anh ta có thể đeo nhưng lại không cần, khi đó em mới biết rằng em và Hải Đông chỉ muốn tình một đêm mập mờ mà không ai biết, anh ta không muốn có thêm một mối quan hệ để sau này phải trả giá đắt, đặc biệt là khi trò chơi tình ái này ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân của anh ta, hoặc là khi nó vượt ra khỏi rào cản tâm lý của anh ta….”

Vợ tôi nói tiếp: “Sau đó, em và anh ta bắt đầu xa lánh nhau. Một khi hai người đã chết về tinh thần, thì thể xác cũng sẽ sớm lụi tàn, lần cuối cùng em làm tình cùng anh ta không hề có một chút khoái cảm nào, anh ta thì làm qua loa cho xong, em nghĩ anh ta cũng biết rằng trò chơi này nên sớm kết thúc rồi.”

Vợ tôi nói đến đây thì buồn bã ôm lấy tôi, còn tôi ôm cô ấy chặt hơn. Đúng vậy, vợ tôi nói đúng, “Một khi hai người đã chết về tinh thần, thì thể xác cũng sẽ sớm lụi tàn.” Thời buổi này, kể cả mượn giống, kể cả chuyện riêng của cô ấy, sở dĩ chúng ta có thể tiếp nhận sở thích tình dục của nhau, đồng thời đối với khách thì nên tôn trọng lẫn nhau, đều là vì tình yêu to lớn của chúng ta nên không ai có thể thấu hiểu được.

Thân thể của bên thứ ba không đáng sợ, nhưng tình thần của bên thứ ba mới đáng sợ!

Nói đến “mượn giống” thì phải bắt đầu lại từ đầu, tôi vẫn chưa giải thích rõ ràng với mọi người về vấn đề này. Vợ chồng tôi kết hôn được hơn hai năm, cuộc sống của chúng tôi rất hòa thuận, chỉ tiếc là bố mẹ tôi luôn mong có cháu trai, nhưng lần đó tôi và cô ấy đi khám hai bệnh viện thì thực sự thất vọng. Nói chính xác hơn là tôi hoàn toàn thất vọng!
________________

Bình luận

Để lại bình luận