Chương 2

: BDSM trong phòng làm việc lúc nửa đêm.

Thanh Phú: “Anh Quốc Dũng, em làm việc thì anh cứ yên tâm đi, lần này anh định làm gì vậy?”

Quốc Dũng: “Có một khách hàng lớn, cuộc đàm phán đang đến giai đoạn mấu chốt, lần này anh đi là để chốt nó.”

Thanh Phú nghe thế thì cười tươi: “Ha ha, được rồi, tiền hoa hồng tháng này của chúng em lại được tăng thêm rồi.”

Quốc Dũng: “Đúng vậy, đúng vậy, nếu không có việc gì thì em mau đi đặt vé cho anh đi.”

“Được rồi.” Nói xong Thanh Phú cúi đầu rồi xoay người đi ra ngoài.

Khoảnh khắc xoay người lại, hắn nhìn thấy nụ cười kỳ lạ của cậu ta, vì sao lại kỳ lạ, bởi vì hắn nhìn thấy sự tục tĩu khó tả, đúng vậy, chính là sự tục tĩu.

Anh hoảng hốt một chút, trêu chọc nói: “Thanh Phú, đừng nghĩ rằng hắn không có ở công ty thì em có thể không làm ca đêm, hay là đi quẩy ở một nơi xa hoa truỵ lạc nào đó nhé.”

Trên khuôn mặt Thanh Phú hiện ra một chút chột dạ, hắn nghĩ mình đoán đúng liền vỗ bả vai cậu ta nói: “Haha, đàn ông chưa kết hôn như cậu thỉnh thoảng đi xoã một chút cũng không sao, thế nhưng không được trì hoãn công việc.” Thanh Phú liên tục gật đầu.

Hắn mỉm cười, nhìn biểu cảm bối rối của cậu ta, liền bảo cậu ta ra ngoài, rồi vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho vợ: “Nhược Vân, anh có khách ở Hà Tiên, hôm nay phải đi ký hợp đồng, ba ngày nữa anh sẽ về.”

Vợ hắn trong điện thoại nói chuyện rất nhẹ nhàng: “Chồng à, anh yên tâm đi đi, em sẽ chăm sóc con gái thật tốt, sang đến nơi nhớ gọi điện cho em, nếu không em sẽ rất nhớ anh đấy.”

Vừa nghe điện thoại vừa nghĩ thầm, vợ mình vẫn dịu dàng như trước đây.

Bảy giờ tối, hắn ra sân bay, nửa đường bỗng nhận được điện thoại của khách. Bên kia nói rằng các điều kiện mà công ty bên đấy đưa ra không tồi cho nên đồng ý ký hợp đồng. Đây đúng là việc tốt mà, hắn cũng không phải đi du lịch, nhớ tới người vợ đang cao hứng ở nhà, vội vàng gọi điện thoại để chia sẻ niềm vui này. Thế nhưng không ai nghe điện thoại cả, hắn cũng không nghĩ nhiều, cho là vợ mình ăn cơm xong đã ra ngoài đi dạo. Liếc thấy thời gian còn sớm, hắn liền đến công ty để làm nốt việc còn sót lại.

Đến cửa công ty, đúng thật là tất cả mọi người đã về nhà, chỉ có phòng làm việc của Thanh Phú vẫn còn sáng đèn, hắn cảm thấy an ủi hơn, thật sự cậu ấy là một trợ thủ đắc lực của hắn. Văn phòng của hắn nằm trên tầng bảy, tầng cao nhất của công ty. Đúng là không biết vì cái gì, hắn đột nhiên có ý định muốn đi xem nơi nhân viên làm việc. Chúng ta phải biết rằng một môi trường làm việc tốt thì mới có thể khiến nhân viên càng thêm chăm chỉ hơn.

Thế là khi đến tầng sáu, tôi không bật đèn, dựa vào ánh sáng ngoài cửa sổ để nhìn xung quanh tầng, tự nhiên có cảm giác tự hào, đây chính là công ty của mình, đây là nơi làm việc của những người gần gũi với hắn.

Đột nhiên, hắn nghe thấy một tiếng động nhỏ, nó càng rõ hơn trong màng đêm yên tĩnh này. Hắn còn cho rằng là có trộm, liền đi về hướng phát ra âm thanh, sau đó rẽ vào góc văn phòng của Thanh Phú, nhìn thoáng qua có vẻ là phụ nữ. Đúng thật là một người phụ nữ với mái tóc rối bù. Ánh sáng được toả ra từ phòng làm việc của Thanh Phú căn bản không thể chiếu rõ khuôn mặt của cô ta. Hắn chỉ có thể khẳng định người đàn ông trước mặt người phụ nữ là Thanh Phú, bởi vì giờ này ngoài cậu ta ra thì không còn ai nữa.

Qua ánh sáng yếu ớt, hắn phát hiện người phụ nữ không hề mặc áo ngoài. Chỉ mặc một bộ đồ lót, nhìn có vẻ rất tình thú, bộ ngực trắng lộ ra ngoài gần hết, quần lót nhỏ đến mức chỉ có vài sợi dây, lông đen lộ ra rất nhiều, hai phần thân dưới nhô ra, hắn nghĩ đó là đồ chơi người lớn. Đúng là một cô gái dâm đãng. Đương nhiên hắn cũng không phải là người đàn ông không hiểu lí lẽ, hắn sẽ không đột nhiên đi ra phá hủy việc tốt của nhân viên mình, nhưng nếu nhìn trộm một chút chắc cũng không sao.

Thanh Phú: “Này, con chó cái có thoải mái không?”

Sau khi nói xong, cậu ta vỗ đầu người phụ nữ như đang an ủi một chú cún con, còn người phụ nữ chỉ phát ra âm thanh ậm ừ.

Hắn thắc mắc, khi anh định thần lại, thì ra trong miệng của người phụ nữ vẫn còn chứa một quả cầu đầy nước bọt, chẳng trách cô ta không thể nói được.

Nhưng đừng đánh giá thấp trí tuệ của phụ nữ, cho dù không nói thành lời nhưng cũng không thể ngăn được biểu cảm trên khuôn mặt. Sau khi cô gái nghe thấy thế, vội vàng ôm đùi Thanh Phú, cô ta liên tục dụi mặt vào đũng quần Thanh Phú, hắn nghĩ đó là biểu hiện của sự thoải mái.

Thanh Phú nhìn biểu cảm của cô gái rồi cười ha hả: “Chó con, biểu hiện không tệ, tôi sẽ thưởng cho cô một chút.”

Cô gái vui vẻ mà hừ hai tiếng, Thanh Phú lấy quả cầu dính đầy nước bọt trong miệng người phụ nữ ra ngoài. Cô ta lập tức đỡ lấy đùi Thanh Phú, cẩn thận dùng miệng mở khóa quần, sau đó thoải mái mà liếm con cặc đang căng cứng của cậu ta.

Lúc này đầu Thanh Phú đã ngẩng lên thật cao, chắc chắn là rất thích, hắn phấn khích xem vô thức cũng mở khóa quần lôi cặc ra.

Một lúc sau, Thanh Phú nhìn biểu cảm cũng sắp đạt tới cao trào: “Chó con, thấy cô cố gắng như vậy, tôi cũng làm cô thoải mái.

Sau khi nói xong, cậu ta lấy ra một cái như điều khiển từ xa, hắn nghĩ rằng đó là điều khiển từ xa của đồ chơi người lớn dưới người phụ nữ, đúng như dự đoán âm thanh của người phụ nữ bỗng tăng lên, hắn thấy cơ thể người phụ nữ căng hơn một chút, càng dùng lực khẩu giao cho Thanh Phú, đồng thời không tự giác mà di chuyển mông, thật lòng mà nói trông giống như một con chó cái đang vẫy đuôi với chủ nhân của mình vậy.

________________

Bình luận

Để lại bình luận