Chương 9

Tay tôi tiếp tục di chuyển xuống thấp hơn nữa, đến phần eo thon gọn của nàng. Eo nàng nhỏ đến mức tôi có thể ôm trọn bằng hai bàn tay. Tôi xoa bóp nhẹ nhàng, cảm nhận sự mềm mại, mượt mà của làn da. Rồi, tôi vô tình, hay hữu ý, để ngón tay lướt nhẹ xuống phần hông, và chạm vào mép trên của chiếc quần lót ren mỏng manh. Cảm giác sợi ren chạm vào đầu ngón tay tôi khiến tôi rùng mình.

Bảo Trâm khẽ giật mình, nhưng không hề phản đối. Nàng chỉ khẽ cựa quậy, uốn éo người một chút, như một con mèo lười được vuốt ve. “Chỗ đó cũng đau đó, Phong,” nàng thì thầm, giọng nói mềm mại như tơ. “Cậu bóp kỹ hơn chút đi.”

Tôi nghe lời, ngón tay tôi lướt sâu hơn vào bên trong, chạm vào làn da trần của vòng ba. Hai bờ mông căng tròn, đầy đặn, mềm mại và ấm áp dưới đầu ngón tay tôi. Tôi bắt đầu xoa bóp nhẹ nhàng, cảm nhận từng múi cơ mông nảy nở. Mỗi lần chạm vào, tôi lại cảm thấy một luồng điện chạy qua cơ thể. Bộ phận sinh dục của tôi lại bắt đầu cương cứng một cách mạnh mẽ, dù tôi vừa mới tự giải tỏa.

Bảo Trâm lại rên rỉ, lần này là một tiếng rên dài hơn, đầy thỏa mãn. “Ưm… thích quá. Phong bóp giỏi thật đó.” Nàng nói, rồi lại ngả đầu sâu hơn vào ngực tôi, như muốn vùi mình vào đó. Mùi hương của nàng càng trở nên nồng nàn hơn.

Tôi cúi đầu xuống, mái tóc dài của Bảo Trâm lướt nhẹ qua má tôi. Tôi có thể cảm nhận hơi ấm từ cơ thể nàng, và nghe rõ tiếng tim đập của chính mình. Tôi hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi hương của Bảo Trâm. Tay tôi tiếp tục xoa bóp vòng ba của nàng, cảm nhận sự mềm mại, đàn hồi. Tôi biết, tôi không thể tiếp tục như thế này được nữa. Tôi phải dừng lại.

“Được rồi, xong rồi đó, Bảo Trâm,” tôi nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. Tôi rút tay lại, cảm thấy một sự tiếc nuối khó tả.

Bảo Trâm ngẩng đầu lên, quay người lại nhìn tôi, vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ. “Nhanh vậy hả?” Nàng nói, rồi vươn vai một cái nữa, toàn bộ cơ thể lại được phô bày trọn vẹn. Hai bầu ngực căng tròn, hai nhũ hoa hồng nhạt, và vòng ba đầy đặn lại nhấp nhô theo từng cử động. Nàng dường như đã hoàn toàn quên mất việc mình đang trong tình trạng gần như khỏa thân. “Thôi được rồi. Cảm ơn cậu nha, Phong.”

Nàng lại quay đi, nằm sấp trở lại trên ghế, tiếp tục dán mắt vào màn hình điện thoại. Tiếng rên rỉ từ điện thoại lại tiếp tục vang vọng, như một lời nhắc nhở không ngừng về cuộc chiến trong tôi. Tôi đứng nhìn nàng một lúc, rồi thở dài. Tôi quay trở lại bàn, cầm lấy cuốn sách giáo khoa, nhưng tôi biết, tôi sẽ không thể đọc thêm một chữ nào nữa. Cuộc đấu tranh nội tâm của tôi, dường như, sẽ không bao giờ kết thúc.

Tôi cầm lấy cuốn sách giáo khoa, những trang giấy vẫn còn nguyên mùi mực in, nhưng đầu óc tôi đã hoàn toàn vô hiệu hóa. Cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội trong tôi không cho phép bất kỳ thông tin nào lọt vào. Mắt tôi dán chặt vào Bảo Trâm, người vẫn đang nằm sấp trên ghế tựa, cơ thể gần như khỏa thân, dán mắt vào màn hình điện thoại. Tiếng rên rỉ khe khẽ từ thiết bị ấy, như một làn khói thuốc phiện, lượn lờ trong không khí, quấn lấy từng dây thần kinh của tôi, đẩy tôi sâu hơn vào vòng xoáy của dục vọng và tội lỗi.

Vòng ba của nàng, căng tròn và đầy đặn, giờ đây nhô cao hơn nữa trong tư thế nằm sấp. Chiếc quần lót ren mỏng tang màu đen, dường như đã bị kéo căng đến tận cùng, hằn sâu vào khe mông, để lộ gần như toàn bộ mu lồn. Môi lồn của nàng, vốn đã hồng nhạt, giờ đây như căng mọng hơn dưới ánh sáng dịu nhẹ, và tôi có thể thấy rõ ràng một dòng chất lỏng trong suốt, óng ánh như giọt sương mai, đang từ từ chảy ra, thấm ướt sợi ren đen. Mùi hương đặc trưng của Bảo Trâm, quyện lẫn với mùi ẩm ướt của lồn nàng, như một thứ ma dược kích thích, xộc thẳng vào khứu giác, khiến tôi hít thở một cách nặng nhọc.

Bình luận

Để lại bình luận