Chương 4

Khi Bảo Trâm bước vào bếp, nàng khẽ cúi người xuống để mở tủ dưới, tìm kiếm đá. Tư thế đó khiến vòng ba của nàng càng thêm căng tròn, những múi cơ mông nảy nở hiện rõ dưới lớp ren gần như trong suốt. Từng sợi ren đen mỏng manh không đủ sức che chắn, mà ngược lại, còn như cố tình nhấn nhá, khoe ra những đường cong quyến rũ, để lộ một phần làn da trắng nõn. Tôi nuốt khan, cố gắng điều hòa hơi thở, dời ánh mắt lên trần nhà, nhưng hình ảnh đó đã in sâu vào tâm trí. Tôi tự nhủ, mình đã thấy cảnh này hàng ngàn lần rồi, nó có gì khác biệt đâu? Nhưng mỗi lần, nó lại mang đến một cảm giác khó tả, một sự giằng xé giữa thói quen và bản năng.

Bảo Trâm lấy ra một khay đá, đổ vào chiếc cốc thủy tinh lớn. Tiếng đá va vào thành cốc lách cách, vang vọng trong không gian nhỏ hẹp. Nàng mở tủ trên, với tay lấy gói trà khô. Đôi tay nàng vươn cao, khiến hai bầu ngực căng tròn dưới lớp da thịt trắng nõn, không chút che chắn, nhô lên rõ rệt. Hai nhũ hoa màu hồng nhạt, vẫn còn hơi se lại sau khi tắm, như những điểm nhấn quyến rũ trên bức tượng sống động. Eo nàng càng hiện rõ vẻ thon thả, tạo thành một đường cong hình chữ S hoàn hảo, nối liền bờ vai gầy với vòng hông đầy đặn. Tôi nhận ra, dù đã 18 tuổi, thân hình của Bảo Trâm đã phát triển đến độ đáng kinh ngạc, hoàn hảo đến từng đường nét.

“Cậu uống trà gì, Phong?” Bảo Trâm hỏi, giọng nói vô tư không chút vướng bận, quay đầu lại nhìn tôi. Ánh mắt nàng trong veo, không hề mang theo chút ám chỉ hay trêu chọc nào. Nàng chỉ đơn thuần hỏi tôi một câu hỏi bình thường nhất trong cuộc sống hàng ngày.

“Trà đào đi,” tôi đáp, cố gắng giữ giọng điệu tự nhiên nhất có thể. “Nếu có.”

“Ờm…” Nàng kéo dài, rồi lại quay đi, bắt đầu lục lọi trong đống trà. “Hình như còn đó. Mà nhiều loại trà quá, tớ lười tìm ghê.” Nàng thở dài thườn thượt, đúng với tính cách lười biếng đã thành bản chất.

Tôi bước đến gần, đưa tay chỉ vào một hộp trà nhỏ màu cam. “Cái này này. Ngay trên kệ đó.”

“À, đúng rồi!” Bảo Trâm reo lên, khuôn mặt rạng rỡ như vừa tìm thấy kho báu. “Cậu giỏi thật đó, Phong! Tớ tìm mãi không ra.” Nàng thò tay lấy hộp trà, nhưng do tư thế hơi với, cộng với sự vô tư, nàng vô tình cọ nhẹ lưng vào người tôi. Cảm giác mềm mại, ấm áp của làn da nàng truyền qua lớp áo phông mỏng của tôi, khiến toàn thân tôi khẽ rùng mình.

Tôi lùi lại một bước nhỏ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng lại dấy lên một cơn sóng ngầm. Bảo Trâm hoàn toàn không để ý đến phản ứng của tôi. Nàng mở hộp trà, lấy ra hai túi lọc, rồi đặt vào cốc.

“Nước nóng đâu nhỉ?” Nàng lại lầm bầm, nhìn quanh. “Mà nóng quá không muốn đun nước nóng. Uống nước nguội ngâm được không?”

“Được chứ, nhưng nó không thơm bằng,” tôi nói, trong khi đầu óc lại nghĩ đến việc cô bạn của tôi đúng là không bỏ chút công sức nào. “Để tớ đun cho.”

Tôi tiến lại bếp ga mini, bật lửa. Tiếng “phụt” nhẹ nhàng của lửa xanh cháy lên dưới đáy ấm. Trong lúc chờ nước sôi, tôi đứng cạnh Bảo Trâm. Căn bếp quá nhỏ để hai người có thể thoải mái đứng mà không chạm vào nhau. Tôi có thể cảm nhận hơi ấm từ cơ thể nàng, mùi hương xà phòng thoảng nhẹ vẫn còn vương vấn.

Bảo Trâm nghiêng đầu, nhìn tôi một cách tò mò. “Cậu định làm gì tiếp sau khi uống trà đá?”

“Chắc là chơi game thôi,” tôi trả lời, cố gắng không nhìn thẳng vào đôi gò bồng đào đang phập phồng nhẹ theo từng hơi thở của nàng. Khoảng cách gần đến mức tôi có thể thấy rõ những mạch máu xanh mờ dưới lớp da mỏng, và sự rung động nhỏ ở nhũ hoa. “Cậu muốn chơi cùng không?”

“Có chứ! Lười lắm, không muốn nghĩ gì cả,” nàng nói, nở một nụ cười hồn nhiên. “Để tớ kiếm cái gì đó ăn vặt đã.”

Nước sôi, tôi pha trà cho cả hai. Bảo Trâm đã quay lại khu vực tủ lạnh, tiếp tục công cuộc tìm kiếm “đồ ăn vặt” đầy nan giải. Lần này, nàng không chỉ mở tủ lạnh, mà còn cúi người, gần như chui hẳn vào trong để nhìn sâu vào bên trong. Toàn bộ phần lưng trần và vòng ba căng tròn của nàng lại một lần nữa phô bày hoàn toàn trước mắt tôi. Chiếc quần lót ren mỏng manh gần như vô hình, để lộ hai bờ mông cong vút, khe mông sâu thẳm ẩn hiện, và một phần rất nhỏ của môi lồn bên trong. Tôi chợt thấy cổ họng mình khô khốc.

Bình luận

Để lại bình luận