Chương 2

“Nhưng mày muốn hai chị em mình thực hành chuyện hẹn hò với con trai mình thật à?” Mẹ tôi hỏi. “Nghĩ thử xem, nếu ba mình gợi ý chuyện này với tụi mình khi còn là thiếu niên thì sao?”

“Nếu vậy thì có lẽ em sẽ không đĩ thõa lúc ở trường trung học rồi.” Dì Thanh Mai nói. “Bắt con cặc đó như vũ nữ thoát y trong quán nhậu thôi.”

Hai bà mẹ của chúng tôi cười phá lên.

Tôi nhìn thằng Minh Tuấn và thì thầm với nó: “Dâm đãng quá.”

Nó nhún vai, miệng mấp máy: “Vậy thì sao nào?”

“Thời này đám con gái sẵn sàng làm nạn nhân.” Dì Thanh Mai nói. “Tụi nó thi nhau lên Twitter kể lể chuyện ai đó đã làm chúng hư hỏng.”

“Con gái không như vậy đâu.”

“Ồ, tụi nó làm vậy đấy.” Dì tôi nói. “Đối với mỗi người đàn ông khủng khiếp đều có một người đàn bà khủng khiếp, và họ sẵn sàng tweet và chuyển sang chế độ câu chuyện, nói với thế giới rằng”Nhìn tôi đi, tôi là nạn nhân, hãy yêu tôi! Hãy ủng hộ tôi! Hãy cho tôi 5 phút đi nào! “Và cũng giống như có những người đàn ông khốn nạn khủng bố phụ nữ và phủ nhận điều đó, có những người phụ nữ khủng bố đàn ông và sau đó lại ca ngợi điều đó.”

“Đừng nói nữa.” Mẹ tôi cắt lời dì.

“Không.” Dì Thanh Mai nói. “Đây là cơ hội của chúng ta để dạy các chàng trai của mình cách đối xử với một người phụ nữ.” Dì ngừng nói, và tôi nghe tiếng hớp rượu. “Mà chị cũng biết thằng Minh Tuấn nhà em nó hung dữ thế nào rồi đó. Nó giống y ba nó. Con trai em cần được dạy mọi thứ nó có thể nhận được.”

Thằng em họ của tôi cười, tiếng cười bị bóp nghẹt trong ngực nó.

“Nhưng phải dạy tụi nó cách hẹn hò à?” Mẹ tôi hỏi. “Mình sẽ dạy những gì?”

“Trời ơi, chị Lan Hương, chị nghĩ em là loại người mẹ gì vậy?” Dì Thanh Mai cười khúc khích. “Làm ly nữa đi. Cứ thả lỏng đi nào. Hãy tận hưởng một số thú vui chết tiệt.”

Mẹ tôi lầm bầm điều gì đó mà tôi không nghe được.

“Mỗi cuối tuần chồng chị đều đi chơi gôn, đúng không?” Dì Thanh Mai đã thay thế giọng điệu vui vẻ bằng một thứ có thể đóng đinh vào bê tông.

Dì tôi đã đúng. Ba tôi luôn tận hưởng chuyến đi chơi gôn cuối tuần của mình.

“Gần như…”

“Tuần nào cũng vậy chứ gần như gì.” Dì Thanh Mai nói. “Ảnh có lẽ đang địt mấy con điếm trong nhà gôn ở mọi câu lạc bộ mà ảnh ghé tới, hoặc mấy con hầu bàn vú lép. Chị nhìn lại xem, mình có hai chàng trai trẻ hấp dẫn, à không, hai người đàn ông ở trên lầu đang cần mình. Hãy giúp tụi nó.”

“Tại sao mày không gọi cho tao trước để tao có thời gian suy nghĩ về chuyện này?” Mẹ hỏi dì.

“Vì em biết chị sẽ phản đối, còn bây giờ chị không có lựa chọn nào khác.” Dì tôi cười. “Chị em mình hãy vui vẻ thay đổi đi. Một cuộc hẹn giả vờ trong khi xem phim còn tốt hơn là xem phim mà không hẹn hò ai cả.”

“Nhưng…”

“Tụi mình sẽ không địt chúng đâu mà lo!” Dì Thanh Mai nói.

Cặc tôi nhảy dựng lên. Hai hòn dái tôi săn lại. Tim tôi đập nhanh, mặt tôi nóng bừng. Nhìn sang thằng em họ, tôi thấy nó cười mỉm rồi nói nhỏ với tôi: “Giống như trong truyện sex.”

“Trời ạ, Thanh Mai, câm cái miệng khốn kiếp của mày lại.” Giọng mẹ bật lên. “Tụi nó mà nghe mày nói vậy thì sao?”

Dì Thanh Mai cười. “Nếu tụi nhóc khốn đó mà nghe em nói vậy là nứng cặc liền. Chị cũng biết đám con trai với mẹ chúng như thế nào mà. Con trai chị từng muốn cưới chị rồi đấy!”

“Hồi đó nó mới 5 tuổi mà.” Mẹ tôi nói. “Đó là những gì tụi con nít ở tuổi đó nghĩ ra.”

Thằng em họ tôi huých vào bên hông tôi và gật đầu. Tôi muốn tát vào bản mặt đang cười mỉm chi của nó quá. Nó cũng hoang dại như mẹ nó, nhưng tình yêu mà tôi dành cho mẹ tôi chưa bao giờ biến mất, và nó biết điều đó. Cái thằng khốn này.

“Mày đang cố thuyết phục tao hay làm cho tao sợ đây?” Mẹ hỏi.

“Tối nay mình sẽ làm chuyện này.” Dì Thanh Mai nói. “Hai chị em mình sẽ dạy cho hai đứa con trai của mình cách đối xử với hai người phụ nữ xinh đẹp. Thôi nào, đừng có làm điều gì kỳ lạ nữa.”

Bình luận

Để lại bình luận