Chương 2

“Dì đã lập một danh sách cho con làm việc. Chắc là phải mất vài tuần tùy theo tốc độ con làm nhanh hay chậm” Dì Hạnh nói khi đưa cho tôi danh sách rồi nói thêm. “Nếu dì nhờ dịch vụ họ làm thì tốn chừng 2 triệu à, thay vì vậy dì sẽ trả cho con 5 triệu, con thấy sao?”

Tôi biết dì rất giàu, nhưng nhìn vào danh sách thì thấy đây là một số lượng công việc lớn. Tôi không than phiền gì vì đang cần tiền.

“Vậy thì tuyệt lắm dì!” Tôi nói. “Con sẽ bắt đầu ngay lập tức với vài công việc bên ngoài”

Hầu hết công việc là cắt tỉa cây cỏ và bảo trì vườn tược nhà cửa. Tôi ra ngoài và làm việc. Mấy tiếng sau, dì ra ngoài để kiểm tra. Dì mặc quần đùi, phô bày đôi chân khỏe khoắn và làn da mịn màng của mình. Tôi không thể chịu nổi nên cứ nhìn chằm chằm vào dì, nhưng cố không nhìn quá lộ liễu. Sau đó dì bảo tôi vào trong nhà uống trà đá. Tôi đồng ý vì đang khát nước, trời đang nóng vả lại đây là một cơ hội tốt để tôi được nhìn cặp giò của dì, khi tôi đi sát theo sau dì.

Chúng tôi ngồi nói chuyện trong khi uống trà đá. Nụ cười của dì Hạnh luôn làm say đắm lòng người. Tôi ngồi đó nói chuyện với dì khi nhớ lại trước đó đã nhìn chằm chằm vào chân dì. Dì để mái tóc ngắn, nó làm tôn lên khuôn mặt hoàn hảo của dì. Sau khi uống nước xong, tôi nói với dì là cần phải làm việc trở lại, trước khi về nhà ăn cơm tối.

Dì ra ngoài để kiểm tra công việc của tôi khi tôi đang vui vẻ vì sắp làm xong. Dì thất vọng khi tôi nói là cần phải về nhà, và dì khuyên tôi ở lại ăn cơm với dì. Dì nói là có thể giặt quần áo cho tôi trong khi ăn, để cho mẹ tôi được nghỉ ngơi trong khi tôi làm việc. Nhưng tôi nói là mẹ đang chờ tôi ở nhà và cảm ơn dì đã đề nghị tôi ở lại.

Dì đến bên tôi khi tôi chuẩn bị ra về, vươn người đến để ôm tôi. Điều này không có gì lạ với tôi. Tôi còn hạnh phúc hơn khi được ôm cơ thể hấp dẫn của dì trong vòng tay mình. Hai dì cháu tôi ôm nhau và dì ôm tôi lâu hơn bình thường. Tôi nhận ra rằng dì đang cạ vú vào ngực tôi. Dì làm rất nhanh khi giơ hai tay lên ôm lấy đầu tôi, nhìn chằm chằm vào mắt tôi. Tôi vẫn vòng tay ôm quanh người dì.

“Tèo ơi, con thật là dễ thương. Bác sĩ của dì nói với dì là không nên làm điều này, nhưng đối với con thì dì sẽ làm một ngoại lệ”

Sau đó dì kéo đầu tôi xuống để cho hai đôi môi của chúng tôi chạm vào nhau. Tôi có thể cảm thấy người dì trở nên mềm nhũn và tôi phải ôm giữ cơ thể dì để dì không bị té ngã. Tôi nghĩ là dì có thể đang bị ngất xỉu thoáng qua nên tôi rời nụ hôn và nhìn xuống thì thấy dì mở mắt ra như thể đang thức giấc từ một giấc mơ.

“Dì hy vọng là không làm con sợ. Đó là lý do tại sao bác sĩ bảo dì không nên hôn người khác. Dì mắc phải một căn bệnh hiếm là khi môi dì tiếp xúc với môi của đàn ông thì dì bị rơi vào một cơn hôn mê, làm cho dì bị mất nhận thức và không còn biết điều gì đang xảy ra. Dì thoát ra khỏi nó nhanh sau khi môi dì không còn tiếp xúc nữa.”

Tôi không thể tin nổi, không chỉ đang nghe một chứng bệnh kỳ quặc mà còn vì tôi đã sớm cho rằng điều đó là sai. Tôi định hỏi sâu hơn về chứng bệnh này, nhưng không muốn làm hỏng bất kỳ khả năng được hôn dì trong tương lai. Tâm trí tôi đang xáo trộn khi nghĩ đến việc dùng điều này để tận dụng cơ hội ôm ấp dì Hạnh của tôi.

“Không có vấn đề gì đâu dì à. Sau này con phải ôm giữ dì chặt hơn để dì khỏi bị té. Con không muốn bà dì yêu dấu của con bị thương”

Dì tôi cười khi chúng tôi chia tay nhau. Tôi về nhà khi mẹ tôi đã đi làm về và chào đón tôi. Mẹ phàn nàn về bộ quần áo dơ bẩn và đầy mồ hôi của tôi, bảo tôi đi tắm và quăng đồ dơ vô máy giặt. Tôi nói với mẹ về chuyện dì Hạnh mời tôi ở lại ăn cơm và giặt đồ cho tôi, làm tôi đã từ chối ra sao vì mẹ thích chúng tôi cùng ăn cơm tối với nhau.

Bình luận

Để lại bình luận