Chương 2

: Bí Mật Vũ Hồn
Sau khi Kiệt Khắc gia gia đến nhà báo tin, lão Đường Hạo chẳng thèm để tâm, đuổi ông đi thẳng thừng, làm Kiệt Khắc tức đến thở phì phò bỏ về. Tôi thì nhân cơ hội triệu hồi Hạo Thiên Chùy của Đường San, khiến lão Đường Hạo trợn mắt kinh ngạc.
“Hắc nhi, sau này con phải dùng tay trái cầm chùy để bảo vệ tay phải cầm thảo!” – Đường Hạo căn dặn, giọng nghiêm túc. Tôi gật đầu lia lịa, nhưng trong lòng thầm cười. Cái Vũ Hồn của tôi đúng là kinh khủng thật.
Sau khi thức tỉnh Vũ Hồn, tôi đã nắm rõ công năng của Nô Dịch Mặt Ngoài. Một trong số đó là tôi có thể tùy ý sử dụng Vũ Hồn của đám nô lệ. Vì thế tôi mới mượn Hạo Thiên Chùy của Đường San mà phô diễn. Trước đó, tôi còn lo khi đến Nặc Đinh Thành, dưới con mắt của Đường Hạo, tôi sẽ phải “cấm dục” một thời gian. Ai ngờ cái mặt ngoài này lại hợp ý tôi đến thế. Đường San, em gái tôi, sau khi giá trị nô dịch đạt max, chẳng hề kháng cự gì, ngoan ngoãn nghe theo mọi sắp xếp của tôi.
Nhưng có một chi tiết làm tôi buồn cười. Đường Hạo nhìn đống quần áo con gái xuất hiện trong nhà, gãi đầu bối rối: “Sao trong nhà lại có quần áo con gái thế này?” Lão đâu biết tôi với Đường San đã bắt đầu cuộc sống “vô tư” từ lâu.
Sau ngày đó, Đường Hạo để lại một mẩu giấy, lặng lẽ rời đi. Tôi biết lão chỉ trốn trong bóng tối để bảo vệ tôi. Từ lúc đó, tôi với Đường San chẳng còn kiêng dè gì nữa, ngày nào cũng quấn lấy nhau làm tình. Trong mắt dân làng, tôi chỉ là một thấu bé chăm chỉ rèn luyện thân thể. Nhưng sự thật thì, mỗi lần giao hợp với Đường San – một người bị nô dịch – không chỉ làm cơ thể tôi và nó khỏe hơn, mà Hồn Lực và nhan sắc cũng tăng lên. Đây là một công năng đặc biệt của Nô Dịch Mặt Ngoài mà tôi phát hiện sau khi thức tỉnh Vũ Hồn. Chả trách mỗi lần địt xong, Đường San lại xinh đẹp hơn một chút. Nhưng vì cả hai còn nhỏ, sự thay đổi chưa quá rõ ràng. Thể chất tụi tôi cũng ngày càng mạnh, lại còn được mặt ngoài ban cho Hồn Hoàn chất lượng cao, đúng là tuyệt phối.
“Anh… anh ơi… ❤️ Chậm… chậm thôi… ❤️” – Tiếng rên yếu ớt của Đường San vang lên từ dưới thân tôi. Nó nằm đó, thân hình bé nhỏ run rẩy, cái lồn non tơ bị con cặc to đùng của tôi nắc liên hồi. Tôi chậm lại một chút, kéo tấm mặt nạ của nó ra, nhìn vào bảng thông tin.
Bảng thông tin Đường San
* Hồn Lực: 32 cấp
Sau mấy tháng miệt mài “tu luyện”, tôi với Đường San đã đạt tới Hồn Lực 32 cấp – một con số kinh hoàng. Nhờ Huyền Thiên Công tu luyện bao năm, cộng thêm Hồn Hoàn chất lượng cao từ Nô Dịch Mặt Ngoài, tụi tôi tiến bộ thần tốc. Dù sau này tốc độ có chậm lại, nhưng thế này đã đủ khiến thiên hạ lé mắt.
Trên xe ngựa hướng tới Nặc Đinh Thành, tôi lại đè Đường San ra, thúc mạnh vào cái đít non của nó. “Muội muội, anh sắp bắn đây!” – Tôi gầm lên, con cặc nắc sâu vào lỗ đít nhỏ xíu của Đường San, khiến nó giãn ra không còn hình dạng. Phân và nước tiểu từ khe hở chảy ra lầy lội, nhưng tôi đã cải tạo mùi phân của nó, không còn hôi thối mà sạch sẽ lạ thường. Đường San, từ lần đầu bị tôi phá trinh lỗ đít, dường như đã thức tỉnh một thứ “sở thích” quái lạ. Nó khoái chí mỗi khi tôi nắc sâu, thả lỏng lỗ đít để phân và nước tiểu tuôn ra. Nó còn chẳng buồn mặc quần, dù đằng nào người ngoài cũng chẳng thấy.
Sau mấy phút bắn tinh vào lỗ đít, Đường San đã cao trào đến ngất xỉu. Tôi rút cặc ra, dính đầy phân của nó. Đường San, dù mệt lử, vẫn ngoan ngoãn bò dậy, dùng miệng liếm sạch cặc tôi, không chừa một vết bẩn.
Tôi vuốt cái bụng nhỏ đã nhô lên của Đường San, mỉm cười chờ ngày đứa con gái ra đời. Trong đầu đã nghĩ tới cảnh dạy con bé cách cùng mẹ nó phục vụ tôi. Mang thai, tôi không đụ lồn Đường San nữa, mà chuyển sang lỗ đít. Lần đầu phá trinh lỗ đít, nó đau đến tái mặt, nhưng cái cơ thể bé nhỏ ấy vẫn cắn răng chịu đựng, nuốt trọn con cặc của tôi.

Bình luận

Để lại bình luận