Chương 7

: Lễ Khởi Đầu Cho Thú Cưng Mới
Căn phòng khách sạn chìm trong không khí ngột ngạt, thoảng mùi mồ hôi và sự khuất phục đầy nhục nhã. Huy quỳ trên sàn gỗ bóng loáng, thân hình non nớt của cậu nhóc mười hai tuổi run rẩy dưới sức nặng của hiện thực mới. Cái lồng trinh tiết màu hồng ôm chặt lấy con chim non nớt của cậu, những thanh kim loại cắn sâu vào da thịt, khiến cậu phải kìm nén cơn thúc giục được chạm vào mình. Tôi, Lan Anh, đứng hiên ngang trước mặt cậu, bộ micro-bikini mỏng manh bám sát vào từng đường cong cơ thể, đôi môi tôi cong lên thành nụ cười vừa tàn nhẫn vừa mời gọi. Mẹ tôi, Hương, ngả người trên chiếc giường sang trọng, cái bụng bầu căng tròn là minh chứng cho sức mạnh của Papa, ngón tay bà lười biếng xoắn sợi dây xích buộc cổ cha tôi. Còn cha tôi, ôi, trông ông thật thảm hại, tiếng rên rỉ khe khẽ của ông làm tôi rạo rực, con chim bị khóa trong lồng của ông co giật vô ích khi ông nhìn chúng tôi bằng đôi mắt trống rỗng.
“Nhìn cậu kìa, Huy,” tôi thì thầm, giọng nói ngọt ngào như một roi da quất vào tâm hồn cậu. “Cậu khao khát được làm hài lòng tôi, khao khát thuộc về tôi, phải không?” Tôi lắc lư chiếc chìa khóa lồng trinh tiết trước mặt cậu, vừa đủ xa để cậu không chạm tới, thích thú nhìn đôi mắt cậu dõi theo nó, long lanh sự thèm khát. “Cậu có cảm nhận được không? Cơn đau nhức trong con chim bé nhỏ ấy, đang van xin được giải thoát?” Tôi cúi xuống, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cậu, lưỡi tôi khẽ lướt qua dái tai, khiến cậu rùng mình. Một tiếng rên khe khẽ thoát ra từ môi cậu, và tôi cảm thấy một luồng nhiệt bùng lên giữa hai đùi mình.
Hương bật cười, âm thanh của bà như một khúc nhạc dâm đãng vang vọng khắp phòng. “Ôi, Lan Anh, con đã khiến thằng nhóc này quấn quýt lấy ngón tay út của con rồi,” bà nói, giật mạnh dây xích của cha tôi, ép mặt ông áp xuống sàn, chỉ cách vài phân nơi chất lỏng nhục nhã của Huy vừa đổ ra. “Liếm sạch đi, con chó,” bà ra lệnh, giọng nói tràn ngập khinh bỉ. “Liếm sạch từng giọt nhục nhã của thằng nhóc đó. Giờ mày chỉ đáng làm thế thôi.” Cha tôi tuân lệnh, lưỡi ông thè ra, liếm láp đống chất lỏng dính nhớp, những tiếng rên bị bóp nghẹt của ông như một bản giao hưởng của sự đầu hàng.
Tôi quay lại với Huy, ngón tay khẽ lướt trên má cậu, chiếc chìa khóa cọ vào da cậu. “Cậu không còn là một thằng nhóc nữa, Huy,” tôi thì thào, môi tôi gần đến mức có thể cảm nhận được nỗi sợ của cậu. “Cậu là thú cưng của tôi, đồ chơi của tôi, mãi mãi bị đánh dấu bởi khoảnh khắc này.” Tôi lùi lại, khẽ dạng chân, để cậu thấy lớp vải bikini ướt át, một lời khiêu khích thầm lặng về thứ cậu sẽ chẳng bao giờ sở hữu. “Quỳ xin tôi đi, thú cưng. Xin được phục vụ công chúa của cậu.”
Môi Huy run rẩy, giọng cậu chỉ còn là một tiếng thì thầm vỡ vụn vì tuyệt vọng. “Làm ơn, Lan Anh… tôi là của cậu. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì.” Những lời ấy khiến tôi rạo rực, cơ thể tôi rung lên vì quyền lực tôi nắm giữ. Tôi liếc nhìn Papa, đang ngả người trên ghế sofa, con cặc đồ sộ của ông vẫn lấp lánh sau khi được mẹ con tôi thờ phụng, một vị thần giữa đám người thường. “Papa nghĩ sao ạ?” tôi hỏi, giọng nói tràn ngập sự tôn sùng. “Thú cưng mới của con đã sẵn sàng phục vụ chưa?”
Đôi mắt Papa lóe lên ánh nhìn thích thú đầy đen tối, giọng ông trầm như gầm gừ, khiến âm hộ tôi co thắt. “Nó có tiềm năng, Lan Anh, nhưng nó cần chứng minh bản thân. Bắt nó xem. Để nó thấy một người đàn ông thực thụ làm gì với con.” Ông vẫy tay gọi tôi, và tôi vâng lời, hông tôi lắc lư khi trèo lên đùi ông, tay tôi vuốt ve lồng ngực rộng lớn. Con cặc của ông cọ vào đùi tôi, dày và bất khuất, một sự tương phản rõ rệt với những thứ đáng thương bị khóa trước mặt chúng tôi.
Hương tham gia cùng chúng tôi, ngón tay bà luồn vào tóc tôi, thì thầm những lời hứa dâm đãng bên tai tôi. “Cho nó thấy, Lan Anh,” bà thì thầm, môi bà lướt qua cổ tôi. “Cho con thú cưng của con thấy một người đàn ông thực thụ đụ như thế nào.” Papa đẩy mạnh vào tôi, con cặc của ông lấp đầy tôi hoàn toàn, mỗi chuyển động là một tuyên ngôn chiếm hữu cơ thể tôi. Tôi rên rỉ, to và không chút xấu hổ, mắt tôi khóa chặt vào vẻ mặt đau đớn của Huy. Tay cậu giật giật, khao khát chạm vào bản thân, nhưng cái lồng giữ cậu như một tù nhân, giống như nó làm với cha tôi.
“Cậu thấy chứ, Huy?” tôi thở hổn hển, giọng nói dày đặc khoái lạc khi nhịp thúc của Papa trở nên không khoan nhượng. “Đây là thứ cậu sẽ không bao giờ trở thành. Một người đàn ông thực thụ, chiếm lấy thứ thuộc về mình.” Tôi liếc nhìn cha tôi, vẫn đang liếm sàn, khuôn mặt ông là một chiếc mặt nạ của sự nhục nhã và kích thích. “Còn mày, papa, mày thích điều này, phải không? Nhìn con gái mày bị đụ trong khi mày bò lết?” Ông rên rỉ, con chim bị khóa của ông căng ra, và tôi cười phá lên, âm thanh tàn nhẫn và đắc thắng.
Mắt Huy ướt đẫm, con chim của cậu đập thình thịch vô ích trong lồng. “Làm ơn, Lan Anh,” cậu van xin, giọng vỡ vụn. “Cho tôi… cho tôi chạm vào mình.” Tôi nhếch môi, trượt khỏi đùi Papa, cơ thể tôi lấp lánh mồ hôi và dục vọng. Tôi cầm chìa khóa, mở lồng của Huy, con chim của cậu bật ra, đã rỉ nước vì khao khát. “Sục đi,” tôi ra lệnh, giọng sắc lạnh. “Nhưng đừng dám ra cho đến khi tao cho phép.”
Cậu vâng lời, tay di chuyển điên cuồng, mắt cậu dao động giữa tôi và Papa khi chúng tôi tiếp tục màn vũ điệu, tay Hương vuốt ve cơ thể tôi, môi bà chiếm lấy môi tôi trong một nụ hôn bỏng rát. Căn phòng ngập trong âm thanh của da thịt va chạm, những tiếng rên và rỉ rên, một dàn nhạc dâm đãng được chỉ huy bởi dục vọng của chúng tôi. Những nhịp sục của Huy trở nên tuyệt vọng, cơ thể cậu run rẩy bên bờ vực, và tôi cúi xuống, môi tôi lướt qua tai cậu. “Ra đi, thú cưng,” tôi thì thầm. “Đóng dấu số phận của mày.”
Cậu bắn ra, chất lỏng đổ xuống sàn, một cống phẩm đáng thương so với của Papa, và tôi cười vang, âm thanh vang vọng khắp phòng khi tôi và Hương trao nhau ánh nhìn đầy ẩn ý. Huy là của chúng tôi, một linh hồn nữa bị đòi lấy bởi trò chơi tàn nhẫn của chúng tôi, giống như cha tôi. Và ôi, thật phấn khích khi biết rằng đây chỉ là khởi đầu.

Bình luận

Để lại bình luận