Chương 8

Nhưng tôi không thể ngủ được! Điều gì đang xảy ra khi mẹ nghĩ về tôi? Tôi nên làm gì trong tương lai? Liệu mẹ sẽ kể lại cho ba biết? Ba tôi đã biết gì? Bây giờ tôi có nên chạy trốn hay không? Tôi sẽ đi đâu… Có vô số câu hỏi đang vang lên trong đầu tôi.

Vô thức trỗi dậy! Tôi ngồi dậy và đi đến trước cửa phòng ngủ của ba mẹ tôi. Cánh cửa đang mở, nhưng mẹ tôi không có trong phòng. Mẹ không thể nào đi làm được, vì hiện giờ mới có 5 giờ. Tôi đi tới ban công và thấy mẹ đang ngồi ở đó. Lấy hết can đảm, tôi đến gần mẹ tôi và nói:

“Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ!”

Mẹ tôi từ từ quay lại, nước mắt lưng tròng. Mẹ đang khóc.

“Con ơi, mình đã làm một chuyện đầy tội lỗi, đặc biệt là với ba con. Đây là chuyện chỉ có heo chó mới làm như vậy. Làm sao mẹ con mình có thể đối mặt với mọi người đây! Làm sao đối mặt với ba con…”

Sau khi im lặng một hồi lâu, tôi nói với mẹ:

“Mẹ à, con biết tội lỗi của mình không gì có thể bù đắp được! Bây giờ con chỉ muốn chết cho xong thôi! Nếu không…”

Mẹ lắc đầu, nước mắt tuôn lả chả hơn trước. Tôi tiếp tục nói:

“Mẹ ơi, mình có thể thú tội được không? Nếu không thì không nói ra chẳng ai biết được, kể cả ba. Có lẽ mình nên như vậy.”

“Nhưng chuyện này…” Mẹ lẩm bẩm.

“Mẹ, con xin lỗi.”

Tôi lao vào lòng mẹ và nhìn mẹ với vẻ lo sợ. Tôi không biết tại sao mình lại sợ hãi, nhưng tôi lại không cảm thấy hối tiếc về chuyện đã làm! Đặc biệt là mẹ tôi đã đồng ý không nói gì về chuyện này, nhưng tôi phải bày tỏ sự hối tiếc vào lúc này.

Sau một hồi lâu, mẹ tôi bất ngờ hỏi tôi:

“Sao con dám làm chuyện đó với mẹ? Mẹ là mẹ của con kia mà!”

“Mẹ ơi, thú thật là ngay cả nếu ba mẹ giết chết con thì con sẽ không hối hận về chuyện con đã làm với mẹ vào đêm qua!”

“Cái gì?” Mẹ ngạc nhiên nhìn tôi, đôi mắt to đẹp của mẹ dường như to hơn.

“Con thấy mẹ rất đẹp. Con không thể chịu đựng được nữa! Con có thể chết ngay vì mẹ!”

Tôi nhìn lên và bắt gặp ánh mắt mẹ. Hai mẹ con tôi nhìn chăm chú vào mắt của nhau.

“Con chỉ muốn chiếm hữu mẹ. Con sẵn sàng chết để làm điều đó. Nếu mẹ không phải là mẹ con, con sẽ không trả giá nhiều. Con phải để cho mẹ làm vợ con! Hãy để cho con yêu mẹ mãi mãi nhé! Mẹ ơi, con thực sự rất yêu mẹ!”

“Câm miệng lại đi!” Mẹ đứng dậy và nhìn tôi với vẻ nghiêm nghị.

Nhưng tôi đã lỡ leo lưng cọp rồi! Ngay lập tức tôi đứng dậy và chạy nhanh vô bếp. Tôi nhặt lấy con dao và cắt một đường vào cổ tay mình! Máu chảy xuống ngay lập tức. Sau đó tôi giơ tay lên và hét về phía mẹ:

“Nếu mẹ không tin con, con sẽ chứng minh điều đó cho mẹ thấy!”

Mẹ tôi bị sốc! Tôi vẫn ở đó. Sau đó mẹ chạy đến và quấn tay tôi vào một chiếc khăn. Khi quấn xong, mẹ vội vàng vơ lấy đồ đạc và đưa tôi đến bệnh viện. Vết thương không sâu và không tổn thương đến kinh mạch. Bác sĩ không nói gì. Quấn băng cho tôi xong là để tôi về nhà.

Trên đường về nhà, cho đến hai ngày tiếp theo, hai mẹ con tôi không nói gì! Tôi không ăn dù mẹ van nài, thậm chí không uống nước! Tôi chỉ nằm ngủ trên giường. (Thực ra mỗi khi mẹ tôi ra ngoài trong chốc lát là tôi bí mật ăn nhiều thứ giấu trong túi, tôi đâu có ngu! Ha ha!)

Bình luận

Để lại bình luận