Chương 10

Ngày hôm nay là ngày kỷ niệm 4 năm nàng sống trong thâm cung. Tố Tố muốn ôn lại những gì tươi đẹp ngày xưa bên cạnh Triệu Hú nên đã phục trang giống như ngày đầu nhập cung đi dạo hoa viên cho bớt buồn tủi nào ngờ gặp phải Triệu Cát và đã bị tên hôn quân vô đạo bất chấp luân thường ấy cưỡng hiếp.

Đồng Tố Tố ngồi trong bồn tắm bằng gỗ rắc đầy hoa hồng. Nàng muốn tắm rửa thật sạch những vết tích ngày hôm nay. Nàng ngồi rất lâu và đột nhiên nàng trở nên bình tĩnh lạ thường. Nàng không hề khóc nữa. Tố Tố nghĩ rằng chuyện xảy ra thì đã xảy ra rồi, bản thân mình là phận liễu yếu đào tơ trong Hoàng cung vốn không ai thân thích, không bè không phái chỉ có danh phận là Thái Hậu chứ ai muốn làm gì mà chả được.

Tốt nhất hãy sống thầm lặng nuôi dạy Triệu Phi và tránh xa tên hôn quân đó là được. Hắn dù có gan bằng trời cũng không dám làm càn ở tẩm cung của mình. Nghĩ đoạn thấy lòng thanh thản hơn, nàng quấn khăn xung quanh người, chiếc khăn ngắn gần đến đùi nhưng cũng đủ che những phần nhạy cảm rồi đứng dậy và cho tất cả bọn cung nữ lui ra ngoài, tự mình ngồi lau tóc. Bỗng có tiếng hoạn quan hô:

– Hoàng thượng giá lâmmmmmmm!

Tố Tố hoảng hồn chưa kịp mặc thêm xiêm y thì đã thấy Triệu Cát xông vào. Lần nào hắn đến cũng vậy. Trong phòng chỉ có hắn và nàng. Bên ngoài là 2 thị vệ đứng gác. Triệu Cát nhìn nàng thật lâu như muốn nuốt chửng, hắn nuốt nước bọt rồi mới nói.

– Hồi nãy Trẫm say rượu mong Thái hậu bỏ qua.

Tố Tố vẻ như rất tức và xấu hẩu nói:

– Chuyện đã rồi, cho dù không bỏ qua thì cũng không thay đổi được gì. Trời đã khuya mong Hoàng Thượng di giá hồi cung.

– Hoàng cung là nhà của trẫm. Trẫm đi đâu mà không được? Trẫm muốn ở lại vấn an Thái Hậu thêm một chút. Hồi nãy quên không cởi trói cho Thái Hậu…

– Ta mất cả canh giờ mới mở được. – Tố Tố thẹn quá quay mặt đi chỗ khác. Đôi má ửng hồng. Khuôn mặt trông càng dễ thương hơn.

– Không ai hay thì tốt rồi. Trẫm chỉ sợ có người nhìn thấy Thái Hậu như vậy thì không hay.

– Cảm ơn Hoàng thượng đã bận tâm. Chỉ cần từ nay Hoàng thượng đừng như vậy nữa là được rồi. Hậu cung có cả ngàn mỹ nữ, ai cũng mong chờ ân sủng của Hoàng thượng. Ai gia dù sao cũng đã là người có danh phận xin Hoàng thượng hãy nể tình.

Triệu cát cười nhỏ rồi nói:

– Nếu Trẫm không nể tình thì tính sao bây giờ?

Tố Tố quắc mắt giận không thể kìm nổi:

– Hoàng thượng nhất định ép ta đến đường cùng sao? Nếu đã vậy ta sẽ chết cho xong.

Triệu Cát nhìn con mồi đang bị vờn thấy khoái lắm. Lâu không có trò nào vui. Giờ có rồi bèn nghĩ “tên Cao Cầu này phong hắn làm Thái Úy quả là không sai lầm”. Một lời khuyên của y mang lại cho ta biết bao lạc thú. Hắn lại nhếch môi nói:

– Thế Triệu Phi? Nàng định để Triệu Phi mới 6 tuổi đã…

– Ngươi thật là không có tính người mà. – Mắt nàng đã bắt đầu rơm rớm – Dù sao Phi nhi cũng là Hoàng điệt của ngươi. Ngươi nhẫn tâm sao?

– Đối với Hoàng Đế như trẫm chỉ có quân với thần, không có tình thân. Ai theo trẫm thì hưởng vinh hoa phú quý. Ai chống trẫm thì phải chết.

Bình luận

Để lại bình luận