Chương 4

Cả đám đàn ông xung quanh reo hò cổ vũ, mắt chúng long sòng sọc dục vọng khi chứng kiến cảnh tượng. Dũng, vẫn đang khống chế cô con gái ở góc bên, liếc sang và cười nhếch mép: “Mẹ nó, nhìn chị ấy quằn quại mà tao cứng hết cả người! Vú to thế kia, bóp chắc sướng tay lắm!”

Chúng thay phiên nhau hôn hít khắp thân thể người mẹ: môi tham lam cắn nhẹ vào vành tai, lưỡi liếm dọc xương quai xanh, rồi xuống vai trần lộ ra sau khi tà áo dài bị kéo xệch. Mỗi nụ hôn đều chậm rãi, đầy chiếm đoạt, khiến chị rùng mình ghê tởm, cơ thể chị run lẩy bẩy trong vòng kìm kẹp của hai gã đàn ông lực lưỡng.

“Thả tôi ra! Lũ quái vật… đừng… đừng chạm vào đó!” Chị hét lên the thé, chân đạp loạn xạ vào không khí, cố dùng đầu gối thúc vào bụng Hùng, nhưng hắn chỉ cười ha hả, dùng thân hình đồ sộ ép sát hơn, bàn tay kia chuyển sang khám phá cặp mông đầy đặn. Hắn vuốt ve chậm chạp, những ngón tay lún sâu vào lớp thịt mềm mại qua lớp vải mỏng của quần lót, siết chặt đến mức chị cảm nhận rõ hơi nóng từ lòng bàn tay hắn lan tỏa.

“Mông em tròn lẳn thế này, vuốt ve đã tay thật! Quằn quại đi, cục cưng, càng giãy càng làm tụi anh hứng đấy!” Hùng gầm gừ khoái chí, mắt hắn sáng rỡ với niềm vui sướng man rợ, dục vọng được thỏa mãn từng chút một mà không vội vàng cởi bỏ lớp nội y cuối cùng.

Người mẹ tiếp tục chống cự, móng tay chị cào cấu lên cánh tay Tâm, để lại những vết xước đỏ hoe, nhưng hắn chỉ cười lớn, hả hê với nỗi đau ấy như một phần của trò chơi. “Cào đi em yêu, càng hung hăng càng kích thích! Ngực em đỏ au vì bị bóp rồi, trông hấp dẫn quá, muốn hôn cả lên đó!”

Tâm cúi xuống, môi hắn dán vào phần ngực lộ ra bên trên áo lót, hôn hít ướt át, trong khi tay hắn phối hợp với Hùng nhồi bóp cặp mông, khám phá từng đường cong quyến rũ. Chị khóc nức nở, giọng vỡ òa trong tuyệt vọng: “Xin dừng lại… con tôi… đừng làm thế này… tôi van các người!”

Nhưng tiếng la hét của chị chỉ càng khơi dậy sự hả hê trong đám đàn ông, chúng cười vang, bình luận dâm đãng về cơ thể chị, tận hưởng từng giây phút khống chế và khám phá mà chưa đi xa hơn, như đang kéo dài khoái lạc trước khi lao vào cơn điên cuồng thực sự.

Dưới những ánh đèn pin lập lòe chiếu rọi lên những bức tường loang lổ, đám đàn ông không chút do dự, mỗi tên ôm gọn một thân hình run rẩy. Tâm, kẻ cầm đầu với nụ cười man rợ, dễ dàng bế bổng người mẹ lên vai như một chiến lợi phẩm, vai hắn rộng lớn ép sát vào làn da mịn màng của chị, trong khi Hùng và hai tên khác chia nhau giữ chặt con gái chị – cô bé trẻ trung với đôi mắt hoảng loạn, cơ thể mảnh mai đang cố vùng vẫy trong vô vọng. “Đi thôi, các anh em! Vào sâu trong kia để ‘chơi’ cho đã!” Tâm hô lớn, giọng hắn vang vọng trong không gian ẩm mốc của ngôi nhà hoang, nơi những bụi bẩn và mạng nhện treo lủng lẳng như lời nguyền rủa. Chúng bước sâu vào căn phòng tối om ở phía sau, nơi sàn nhà đầy rẫy những mảnh vụn kính vỡ và mùi mục nát xộc lên nồng nặc, khiến không khí càng thêm ngột ngạt, như một địa ngục trần gian được dựng sẵn cho cơn ác mộng này.

Bình luận

Để lại bình luận