Chương 5

Chừng mười phút, tôi mới lưu luyến ngừng lại, lấy khăn lau sạch chân cô, xóa dấu vết nước bọt, nhìn cô lần nữa, đắp chăn cho cô, rồi chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên, cô Ngọc Nhi nắm tay tôi, làm tôi giật bắn. Cô lẩm bẩm: “Đừng đi, đừng đi…” Tôi không giật tay ra bỏ chạy, chỉ kéo ghế ngồi cạnh, để cô nắm tay, rồi chợp mắt bên cô.

Sáng sớm, cảm giác tay bị lay, tôi giật mình tỉnh dậy. Thấy cô Ngọc Nhi đang nhẹ nhàng buông tay tôi, chắc định thả ra mà không muốn tôi biết, nhưng tôi tỉnh mất rồi, làm cô ngượng.

“Xin lỗi Minh Thuận, tối qua cô làm xấu mặt rồi nhỉ? Còn giữ cháu cả đêm, phiền cháu quá, để cháu thấy cô thảm hại vậy.” Cô đỏ mặt, ngại ngùng nói.

“Không sao đâu cô Nhi, tối qua cô có làm gì đâu. À, cô uống nhiều rượu thế, chắc giờ đau đầu lắm. Cô nằm yên đi, cháu làm bữa sáng cho cô.” Nói xong, tôi đi thẳng, không để cô kịp nói gì, cũng không thấy nụ cười nhẹ nhàng trên môi cô khi tôi rời phòng.

Sau vụ say rượu hôm đó, tôi cảm thấy mình và cô Ngọc Nhi gần gũi hơn hẳn. Cứ vài ngày cô lại mang qua mấy món ăn vặt tự làm, ngon đến mức tôi no căng bụng. Tôi cũng tự nhiên hơn khi đối diện cô.

“Ê, Minh Thuận, trước đây mẹ nhờ cô Nhi mua ít đồ ở nước ngoài, hôm qua hàng về rồi, mẹ quên lấy. Con qua nhà cô ấy lấy giùm mẹ nhé,” mẹ gọi điện lúc tôi vừa dậy, đang đánh răng.

Cô Nhi là hàng xóm, lại thân quen, nên tôi chỉ mặc áo ba lỗ với quần đùi ngủ, lóc cóc qua nhà cô.

“A, Minh Thuận tới rồi, lấy đồ cho mẹ hả? Ngồi đó đi, cô đi lấy cho.” Lúc tôi tới, cô Ngọc Nhi đang tập thể dục. Cô mặc áo ba lỗ bó sát, khoe trọn thân hình đầy đặn.

“Nhìn cháu thế này chắc chưa ăn sáng nhỉ? Cô cũng chưa ăn. Hay đợi cô tập xong, cô làm bữa sáng cho cháu ăn nhé?”

“Dạ, cảm ơn cô Nhi.” Tôi ngồi trên sofa, ngắm cô đang nhún nhảy. Cặp mông khủng và đôi gò bồng đảo lắc lư theo từng động tác. Đã thế, ngực cô to quá, mặc áo bó mà không thèm mặc áo lót! Nhìn mà tôi khô cả họng, tự nhiên muốn đi vệ sinh, dù vừa dậy đã đi rồi.

“Ờ, cô Nhi, cháu đi vệ sinh chút.”

“Ừ, đi đi.” Vào phòng tắm, tôi liếc thấy giỏ đồ bẩn chất đầy quần áo. Tim đập thình thịch, trong đống đó chắc chắn có quần lót chưa giặt của cô!

Quả nhiên, tôi lôi ra một chiếc quần lót ren hồng phấn, mỏng tang, nửa trong suốt. Phần đáy quần còn dính chút chất nhầy ướt át. Nghĩ tới chỗ đó từng áp sát lồn cô, con cặc tôi cứng ngắc, giật liên hồi.

Tôi đưa lên mũi ngửi, một mùi hương cơ thể nồng nàn, dâm đãng xộc thẳng vào mũi.

Tôi không kìm được, rên hừ hừ, áp phần nhầy đó vào mũi, mùi dâm kích thích khoang mũi.

“Minh Thuận, đợi chút… á, đừng… trời ơi.” Tiếng cô Ngọc Nhi làm tôi giật mình tỉnh mộng.

Bình luận

Để lại bình luận