Chương 4

“Cô Nhi, sốt salad đâu, tôi lấy giùm cô?”

“Đây, kia kìa, tự lấy đi.”

Nhà bếp không rộng, cô Nhi đang cúi xuống lấy đồ. Tôi bước ngang qua, con cặc cương cứng vô tình cọ vào cặp mông khủng của cô. Cô run lên, khi con cặc lướt qua khe mông, cô bất giác ưỡn mông lên như đón nhận. “A…” cả hai cùng khẽ rên một tiếng.

Ngay lập tức, cả tôi và cô đều ngượng chín mặt. Tôi lí nhí: “Cô Nhi, xin lỗi,” rồi giả vờ làm việc khác.

Bữa tối là món Tây, vì cô Nhi muốn uống rượu vang. Rượu vang mà ăn món Việt thì kỳ kỳ. Cô còn bật đèn mờ ảo, tạo không khí. Cô chọn một chai Latour, mùi mâm xôi đen đậm đà và hương cherry đen mịn màng, làm người ta mê mẩn.

Trong bữa ăn, cô Nhi ăn ít, nhưng uống rượu khá nhiều. Dần dần, dưới tác dụng của rượu, mặt cô hồng hào hơn, câu chuyện bắt đầu chạm tới những điều riêng tư, cảm xúc cũng thay đổi.

Hóa ra trước đó cô quen một gã đàn ông, hai người khá hợp, lần này đi Hàn định xác định mối quan hệ. Ai ngờ gã đó là con nghiện cờ bạc. Tới Jeju, gã lén đi sòng bạc, thua nợ cả đống.

Chuyện vỡ lở, cô Nhi biết được, trả nợ giúp gã, tát cho một cái rồi đuổi thẳng, bảo biến khỏi mắt cô. Gã đó chẳng ra gì, ỷ sức đàn ông định cưỡng hiếp cô. May mà cô đá một phát trúng con cặc hắn, báo cảnh sát xử lý, mới thoát nạn.

“Đàn ông thối tha, chẳng có ai tốt cả, chỉ nhăm nhe tiền của cô thôi… hu hu…” Rượu làm cô càng nói càng kích động, cuối cùng bật khóc nức nở.

Tôi lấy hết can đảm, bước tới cạnh cô Ngọc Nhi, chẳng nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm cô, vỗ về lưng cô. Cô ôm chặt tôi, khóc mãi…

Không biết bao lâu sau, cô khóc mệt rồi ngủ thiếp đi trong vòng tay tôi.

Tôi đành vừa cảm nhận sự cám dỗ từ cơ thể chín muồi của cô, vừa bế cô vào phòng ngủ. Mệt mỏi lắm mới đặt được cô lên giường. Tôi còn vào phòng tắm lấy khăn, nhúng nước, vắt khô, lau người cho cô. Công việc này đúng là tra tấn! Cơ thể cô không ngừng khiêu khích tôi. Tôi không phải chưa nghĩ tới việc nhân lúc cô say, đè cô ra làm tới. Nhưng làm vậy chỉ sướng nhất thời. Tôi muốn “phang” cô thật, nhưng là lâu dài cơ, chứ nếu cô tỉnh dậy mà biết, chắc hận tôi cả đời. Thế nên tôi cố kìm nén, cẩn thận lau người cho cô.

Khi tháo giày giúp cô, định lau chân, tôi hoàn toàn bị đôi chân trắng mịn mê hoặc. Có lẽ vài ngày chưa rửa, chân cô thoang thoảng mùi mồ hôi, nhưng với tôi, mọi phần trên cơ thể cô đều hoàn hảo, mùi nào cũng quyến rũ. Tôi thích mùi đó.

Đấu tranh mãi, tôi vẫn không kìm được, ghé miệng lại, ngậm lấy ngón chân nhỏ xinh như ngọc trai, dùng lưỡi nhẹ nhàng liếm từng phần, lau sạch mồ hôi.

“Ưm…” Tiếng rên của cô làm tôi giật mình, vội rụt lại. Thấy cô không động tĩnh, tôi lại mạnh dạn tiếp tục thưởng thức đôi chân tuyệt đẹp ấy. Tôi tỉ mỉ nếm từng góc, sợ bỏ sót một chút nào. Mấy lần tôi muốn hôn lên trên, nhưng biết nếu làm vậy sẽ không dừng lại được, nên cố kìm lại.

Bình luận

Để lại bình luận