Chương 9

Chị đi ra và đứng dựa lưng vào 1 nơi khác xa chỗ tôi, tôi ngồi đắn đo chốc lát rồi chạy lại đứng gần chị. Tôi cũng không biết nói gì để chị hết giận, đứng lát mỏi chân tôi ngồi xuống, ngồi giơ tay gạch gạch vẽ vài nét vu vơ trên đá. Rồi bất chợt tôi nhìn từ từ lên, gió biển vẫn rì rào thổi nhẹ qua làm vạt váy chị tung bay để lộ đùi và bên hông chỗ bị rách vô tinh phơi bày luôn cả một màu trắng tinh khôi của chiếc quần silip nhỏ chị đang mặc.

Những vết máu nhỏ vẫn rỉ ra theo vết xước lúc nãy, tôi cũng chạy ra lấy một ít nước biển xoa lên vết thương, chị nhẹ thốt lên những tiếng a… a khi giọt nước biển thấm vô vết thương, rồi khẽ lấy tay phủi phủi những hạt cát dính đầy trên đùi chị, rồi bên hông chị, chị vẫn đứng lặng yên không nói gì. Tôi giả vờ cúi hôn nhẹ lên bàn chân chị để mong chị co chân lên mà đạp cho một cái phá vỡ không gian tĩnh mịch nơi đây nhưng đổi lại chị vẫn không phản ứng gì.

Sau nụ hôn ấy làm tôi nhớ lại những tình huống trưa nay, lúc trưa cũng từ bàn chân chị rồi hôn dần lên đùi lên hông chị. Chị không phản ứng sao… thử hôn tiếp xem sao… những nụ hôn cứ dần đều từ chân lên đầu gối rồi trên đùi tiến đến hông mà chị vẫn lặng yên không phản kháng gì… trời cũng tối mất rồi, nên tôi cũng không nhìn rõ khuôn mặt chị nữa, không biết chị buồn hay vui hay sao nữa… theo dục vọng ngày một dâng cao, tôi tiến dần vào vùng kín của chị, do chị đứng khép chân nên cũng chỉ hôn lên cái quần nhỏ và hít hà được chút mùi nồng nồng nơi ấy.

Nhìn những mặt đá chỗ cao chỗ thấp phía dưới chân, tôi khẽ nâng 1 chân chị đặt lên chỗ cao hơn, giờ đây 2 chân chị đã tách ra, để lộ 1 khoảng không gian đủ cho tôi chen đầu mình vô giữa, rúc đầu vô và ngửa mặt lên tôi thè lưỡi liếm nhẹ lên giữa các khe quần lót, thấy chị phản ứng, tay chị không buông lỏng nữa mà co lên và đặt nhẹ lên đầu tôi, tôi lại tiếp tục…

Những tiếng rên rỉ như lúc trưa lại tiếp tục phát ra đều đặn theo từng đợt liếm láp của tôi, cái khe quần chị đã ướt đẫm nước miếng của tôi, tôi tham lam vén nó qua một bên và đưa lưỡi liếm trực tiếp vô cái khe ấy, không như lần trước còn có chiếc quần lót che đậy, lần này không có nó nữa lưỡi tôi giờ đây đang liếm lên cái gì nhờn nhờn tiết ra mỗi lúc mỗi nhiều đi, có gì đó nhám nhám chắc là cát biển xen lẫn vị gì đó mặn mặn nữa… tiếng thở tiếng rên lại dồn đập hơn… tay chị bấu tóc rồi vò vò tóc tôi. Được lát vì mỏi cổ quá nên tôi đứng lên để cởi chiếc váy cho khỏi vướng víu… Nhưng nhìn xa xa những ánh đèn pin đang chiếu chiếu. Chắc là dân biển ở đây chăng. Tôi lay lay người chị rồi chỉ về hướng có ánh đèn pin…

Chị như từ trong cơn mê tỉnh lại… xén ống tay áo nhìn đồng hồ. Cũng gần 7h rồi, về nhanh em tối chị còn có cuộc họp nhân sự để bàn công việc của khách sạn. Về tới tôi lao vào tắm rồi ra ngồi mở nhạc nghe. Chừng 30 phút sau chị cũng đi ra trong bộ áo dài màu tím, lần đầu tôi thấy chị mặc áo dài luôn đó, có phải quy định KS là nhân viên mặc đồ dài không mà tối nay chị lại khoác lên cái áo dài tím đầy mộng mơ như vậy (tôi có tật là hay nhìn vào cái viền quần lót lộ lên khi phụ nữ mặc áo dài). Qua làn vải mỏng đang lộ ra những nét hằn mong manh của chiếc quần lót chị đang mặc nó không phải kiểu bản dày che kín hai bên hông như thông thường mà dạng dây nhỏ, kiểu quần này nhìn cách điệu nhìn thật khêu gợi.

Bình luận

Để lại bình luận