Chương 4

: Cạm bẫy ngọt ngào
Vương Lục đứng trước mặt Lưu Thu Lệ, ánh mắt hau háu như sói đói nhìn con mồi. Sáng sớm, khi Thu Lệ vừa hoàn thành bài thổ nạp thường nhật, mở mắt ra đã thấy thằng sư đệ ngồi chễm chệ trước mặt, nụ cười nham nhở như thể đã rình sẵn từ lâu. Thu Lệ, với tính tình nhạt như nước, chẳng lấy làm lạ, chỉ lặng lẽ quan sát hắn. Vương Lục cười híp mắt, giọng ngọt như đường: “Sư tỷ, hôm nọ tỷ bảo tỷ là thể tu, đúng không? Thế thể tu là cái quái gì vậy?”
Lưu Thu Lệ, chẳng chút phiền lòng, bình tĩnh giải thích: “Thể tu là rèn luyện thân thể, khiến nó cứng cáp như thép, linh khí hòa quyện vào cơ bắp, xương cốt, mạnh mẽ hơn người thường gấp bội.” Vương Lục nghe mà mắt sáng rực, vờ kinh ngạc: “Đù, thế thân thể tỷ cứng như thép thật hả? Sư tỷ, cho đệ sờ thử coi nào!” Thu Lệ gật đầu tỉnh bơ: “Được thôi.”
Vương Lục mừng như bắt được vàng, nhích sát lại, nắm lấy tay phải của Thu Lệ. Bàn tay nàng thon dài, trắng muốt, ngón ngọc mịn màng như tơ. Hắn cầm lên, vuốt ve từng ngón, rồi táo tợn ngậm một ngón tay vào miệng, liếm láp như thưởng thức món ngon. Thu Lệ chỉ nghiêng đầu, ánh mắt tò mò nhìn hắn, không chút phản kháng, như thể đang xem một con khỉ làm trò. Vương Lục thấy thế, lá gan phình to, cười hì hì: “Sư tỷ, đứng lên cho đệ ngó cái nào!” Thu Lệ ngoan ngoãn đứng dậy, thân hình cao gần hai mét, dáng vẻ uyển chuyển, cặp vú căng tròn ẩn hiện dưới lớp áo đen bó sát, cặp mông cong vút như muốn xé toạc vải. Vương Lục, chỉ cao mét rưỡi, đứng ngang hông nàng, ngước lên nhìn mà nuốt nước bọt đánh ực.
Hắn vòng quanh Thu Lệ hai vòng, mắt dán chặt vào cặp mông căng mọng, rồi bất ngờ giơ tay, “bốp” một tiếng, tát mạnh vào mông nàng, âm thanh giòn tan vang vọng. Thu Lệ chẳng phản ứng, vẫn đứng thẳng, ánh mắt bình thản. Vương Lục không tin, gào lên: “Sư tỷ, đau không?” Thu Lệ lắc đầu: “Chẳng đau chút nào.” Hắn bĩu môi, lẩm bẩm: “Đù, chắc tại vướng quần áo!” Hôm nay Thu Lệ mặc váy dài màu lam, bó sát, tôn lên đường cong mạn diệu. Vương Lục chẳng thèm xin phép, chui tọt xuống dưới váy, đối diện ngay cặp mông to lớn, được bao bọc bởi một chiếc quần lót đen mỏng tang. Hắn kéo phăng quần lót xuống, để lộ cặp mông trắng ngần, tròn trịa như hai quả đào chín mọng. “Bốp! Bốp!” Hắn tát liên tiếp mấy cái, miệng gào: “Sư tỷ, giờ thì đau chưa?” Thu Lệ vẫn tỉnh bơ: “Sư đệ, tỷ chẳng cần linh khí hộ thể, sức của đệ chưa đủ làm tỷ đau đâu.”
Vương Lục hậm hực, không cam tâm: “Xạo! Tỷ chắc chắn đau mà cố chịu! Trừ phi…” Hắn cố tình bỏ lửng, khiến Thu Lệ tò mò hỏi: “Trừ phi gì?” Vương Lục cười gian: “Tỷ đứng thẳng đi, nếu đệ làm tỷ đứng không vững, đệ thắng, tỷ phải làm ba việc cho đệ. Còn nếu tỷ thắng, đệ sẽ làm ba việc cho tỷ!” Thu Lệ gật đầu: “Được, cứ thế đi.”
Vương Lục cười khẩy, nghĩ thầm: “Con nhỏ này ngốc thật, để xem tao thu phục mày thế nào!” Thu Lệ đứng thẳng, đôi chân dài miên man, bắp đùi săn chắc, đầy nhục cảm, không một vết sẹo. Vương Lục nhìn mà thầm rên: “Mẹ kiếp, cặp đùi này chắc kẹp chết tao được!” Hắn cúi xuống, úp mặt vào cặp mông căng mọng, hai tay vuốt ve bắp đùi, đầu lưỡi nghịch ngợm liếm quanh lỗ đít. Thu Lệ khẽ giật mình, cảm giác lạ lẫm từ hạ thể lan lên, nhưng vẫn đứng vững, chẳng màng ngăn cản, như thể chỉ là một trò đùa của sư đệ.
Vương Lục càng táo tợn, kéo quần xuống, để lộ con cặc to lớn, gân guốc, đầu khấc đỏ hỏn đã cương cứng. Hắn kẹp con cặc vào giữa hai bắp đùi chặt khít của Thu Lệ, cọ xát như thể đang địt một cái lồn. Tay hắn luồn lên, ngón tay trượt vào khe lồn ướt át, quất cắm chầm chậm. Thu Lệ bắt đầu thở dốc, hơi dồn dập, nhưng vẫn cố đứng thẳng. Vương Lục cười thầm, tăng tốc, hông nhấp liên hồi, con cặc ma sát điên cuồng giữa hai đùi nàng, cảm giác sướng khoái như đang địt thật. Tay hắn càng nghịch ngợm, ngón tay móc sâu vào lồn, khiến Thu Lệ rên khẽ, lồn ướt nhẹp, dâm thủy chảy ròng ròng.
Đến lúc cao trào, Vương Lục cảm thấy sắp bắn, vội lấy chân gạt chiếc quần lót của Thu Lệ lên, cầm trong tay, dí sát vào con cặc. Hắn nhấp thêm vài cái, rồi bắn tinh ngập quần lót, xoa xoa để tinh dịch thấm đều. Cùng lúc, Thu Lệ lần đầu trải qua cao trào, khoái cảm như sóng thần cuốn trôi, đầu óc trống rỗng, gương mặt thường ngày lạnh lùng giờ thất thần, cả người lảo đảo, suýt ngã. Nhưng nàng nhanh chóng đứng vững, cố giữ vẻ bình tĩnh.
Vương Lục nhấc quần lên, kéo quần lót dính đầy tinh dịch của Thu Lệ trở lại chỗ cũ, cười hì hì: “Sư tỷ, đệ thắng rồi nhé! Tỷ phải làm ba việc cho đệ!” Thu Lệ, vừa hồi thần từ cơn sướng, gật đầu: “Tỷ không nuốt lời.” Vương Lục nhếch môi: “Vậy yêu cầu đầu tiên, hôm nay tỷ phải mặc nguyên bộ này, không được thay!” Thu Lệ nhíu mày, cảm nhận hạ thể dính dấp, nhưng vẫn gật đầu: “Được.” Vương Lục bổ sung, giọng gian xảo: “Tối nay tỷ nhớ qua phòng đệ, cởi đồ ngay trước mặt đệ, thế mới đúng luật!” Thu Lệ chẳng màng suy nghĩ, gật đầu cái rụp: “Được thôi.”
________________

Bình luận

Để lại bình luận