Chương 2

Cả một năm cuối cấp của mình sáng hai đứa đi học cùng nhau, tan học hai đứa lại đợi nhau cùng về và rồi mình thấy thích em N – Anh lúc nào chẳng biết. Trước mặt N – Anh mình trở lên ít nói hơn, hay ngại ngùng và ít trêu chọc em ấy hơn. Nhưng tuyệt nhiên mình không có bất cứ hành động nào thể hiện mình đang thích em ấy. Cũng không một lần thổ lộ.

Cho đến trước ngày cuối cùng của năm học. Trên đường đi về tự nhiên em N – Anh nói với mình rằng “Anh Xuân ơi, nốt ngày mai là em không bao giờ được anh lai đi học nữa rồi nhỉ?” Sau đó em ấy im lặng.

Lúc đó mình mới nghĩ ra, học nốt ngày mai là N – Anh được nghỉ hè rồi. Thời khóa biểu của mình thì vẫn phải đi ôn tốt nghiệp bình thường nên mình không để ý chuyện này. Giờ em ấy nói mình mới thấy buồn buồn. Đúng thật, năm nay chẳng biết có đỗ ĐH hay không. Nhưng đỗ hay không thì cũng đâu có học chung trường cùng nhau nữa. Buồn quá nên mình chẳng biết nói gì, một lúc lâu sau mình mới rặn được ra câu “Ừ, nốt hôm nay…” rồi đạp xe đi tiếp.

Lúc đó mình suy nghĩ nhiều lắm lúc đó bắt đầu mới thấy “Sợ rằng đường về không còn xa…”. Thích em lắm, thương em lắm, muốn nói là anh thích N – Anh nhưng vì đã thất bại một lần nên sợ. Sợ lại bị từ chối hoặc xé thư một lần nữa nên không dám thổ lộ. Suốt quãng đường còn lại tâm trạng mình nặng trĩu, mình cố tình đi thật chậm, còn N – Anh không biết vô tình hay cố ý, nàng bám nhẹ vào hông áo của mình cho đến tận đầu làng mới buông ra.

Đến tối trước hôm mình thi tốt nghiệp…

Tối hôm đó mình đến nhà thằng Cường (lúc này nhà mình đã xây xong rồi) để mẹ nó dặn dò hai thằng cách làm bài hôm thi môn Toán (hôm cuối cùng) vì 3 ngày tới mẹ nó phải đi coi thi ở xa. Sau khi dặn hai thằng cách đọc bài xong thì làm câu nào trước, câu nào nên để lại làm cuối cùng… vv… vv. Thì mẹ nó cho hai thằng mình ít tiền rồi nói đi mua kem về ăn và chơi cho thỏa mái đầu óc. Mình với Cường cứt mặc quần sooc áo phông cầm tiền đi. Ra đến ngõ mình bảo Cường cứt “Mày rủ N – Anh đi cùng cho vui”. Cường cứt vào rủ luôn, thế là 3 đứa ra quán Kem mua về rồi lên sân thượng nhà thằng Cường đứng ăn.

Thằng Cường và mình thân nhau từ tấm bé. Chơi với nhau hiểu nhau nên nó cũng biết chuyện mình thích N – Anh. Mà thật ra chả cần mình phải tâm sự với nó thì chắc nó cũng biết. Bởi thấy mình và N – Anh đi về cùng nhau suốt nên bạn bè cũng hay gán ghép hai đứa với nhau.

Ăn cố xong que kem Cường cứt bảo mình với N – Anh đứng đấy để nó xuống lấy nước. Lúc này mình cũng chưa biết nói gì với N – Anh mà có nói thì cũng không kịp vì thằng Cường chắc lên bây giờ, với lại cũng chưa nghĩ ra chuyện gì để mà nói cả. Bỗng thằng Cường gọi mình “Xuân ơi xuống đây tao bảo”. Mình chạy xuống, nó ghé tai mình bảo “Mày ở trên đấy mà nói chuyện với N – Anh. Tao đứng đây canh bố mẹ tao cho. Nếu nghe tiếng bố mẹ tao đi ở cầu thang lên thì tao giả vờ cầm ca nước đi lên”. Dm, thế thì ổn quá, đúng là bạn cứt có khác. Mình mừng rơi nước mắt.

Rót cốc nước mình cầm lên rồi đưa N – Anh uống.

– N – Anh uống nước không?

– Có cho em một ngụm.

Bình luận

Để lại bình luận