Chương 6

Trong phòng sinh hoạt chung của nhà Gryffindor, ánh lửa từ lò sưởi nhảy nhót, hắt lên khuôn mặt trắng trẻo của Hermione Granger những vệt sáng ấm áp. Cô ngồi trên ghế bành, đôi mắt nâu lấp lánh ánh lo âu, tay cầm quyển nhật ký cũ kỹ mà Ginny vừa đưa. “Trao đổi sách?” – Hermione lặp lại, giọng nghi ngờ, ngón tay lướt qua bìa sách sờn rách, cảm giác như chạm vào da thịt mềm mại, ấm nóng, khiến lồn cô khẽ co bóp, một luồng rạo rực kỳ lạ chạy dọc sống lưng. “Theo nội quy trường, bất kỳ vật thể nào có ý thức riêng hay không phải sinh vật sống đều là cấm vật. Nếu bị phát hiện, bọn mình phải nộp ngay cho giáo sư…”
Ginny, đứng đối diện, đôi mắt lấp lánh như vừa trải qua một cơn cực khoái bí mật, mỉm cười đầy cám dỗ. “Nó không xấu đâu, Hermione,” cô bé thì thầm, giọng ngọt ngào như mật, nhưng ẩn chứa một tia giảo hoạt. “Nó không chỉ vô hại, mà còn trò chuyện với tao, dạy tao học, và… làm bạn khi tao cô đơn.” Cô tiến lại gần, hơi thở phả lên má Hermione, khiến cô bất giác đỏ mặt, lồn ướt át dưới lớp quần lót mỏng, như thể bị quyển nhật ký thôi miên từ xa. “Mày biết mà, tao chẳng có bạn…”
Hermione nhìn Ginny, trái tim mềm nhũn trước vẻ mặt đáng thương của cô bạn. “Ginny…” – cô kéo cô bé vào lòng, ôm chặt, không nhận ra thân thể non tơ của Ginny run lên, không phải vì xúc động, mà bởi khoái cảm đang âm ỉ trong lồn cô, như thể cô vừa tưởng tượng một con cặc to lớn đâm sâu vào, khiến cô rên khe khẽ: “Ư… Hermione… mày tốt quá…” Nhưng ánh mắt Ginny, khi tựa vào vai Hermione, lại lóe lên tia sáng lạnh lẽo, như một con mèo săn mồi đã giăng bẫy thành công.
“Đã đến giờ tắt đèn! Mấy cô bé, về phòng ngủ ngay!” – tiếng quát của bà béo trên bức họa vang lên, cắt ngang khoảnh khắc. Hermione thở dài, siết tay Ginny lần cuối. “Thôi được, tao sẽ mang quyển nhật ký này về xem xét. Nhưng nếu nó nguy hiểm, tao sẽ nộp nó ngay!” Ginny gật đầu, môi cong lên nụ cười bí ẩn, rồi quay đi, để lại Hermione với quyển sách như một người tình câm lặng, đang thì thầm lời mời gọi dâm dục.
Hermione bước về ký túc xá, quyển nhật ký nằm gọn trong tay, nhưng mỗi bước đi, cô cảm thấy cơ thể mình nóng lên, lồn co bóp không ngừng, như thể một sức mạnh vô hình đang rót vào tâm trí cô những hình ảnh cấm kỵ. Cô tưởng tượng mình quỳ xuống, lồn ướt nhẹp, miệng ngậm lấy một con cặc gân guốc, rên rỉ: “Ư… sâu nữa… bắn vào miệng em đi…” Cô lắc đầu, cố xua tan ý nghĩ, nhưng lồn cô đã ướt đến mức thấm qua quần, khiến cô xấu hổ, tim đập loạn.
Đêm đó, trong giấc mơ, Hermione tỉnh dậy giữa một không gian kỳ lạ. Bốn bề là nhà cô, căn nhà thân thuộc với mùi gỗ cũ và hương hoa từ vườn mẹ trồng. Nhưng trí óc cô, vốn thông minh sắc sảo, giờ đây hỗn loạn như một vũng bùn dâm đãng. Mỗi lần cố suy nghĩ, một sức mạnh vô hình siết chặt, như bàn tay của một gã đàn ông bóp lấy lồn cô, khiến cô rên lên: “A… đừng… sao lại thế này…” Cô bước đi, chân trần chạm sàn lạnh, nhưng cơ thể nóng rực, lồn chảy nước, quần lót ướt sũng, dính chặt vào khe lồn non tơ.
Cô đứng trước gương, thấy bóng mình phản chiếu, nhưng đôi mắt lấp lánh dục vọng, như thể không còn là Hermione thông minh, mà là một con điếm nhỏ khao khát cặc. Cô chạm vào bụng, nơi một hình xăm rắn mờ ảo uốn lượn, mỗi lần ngón tay lướt qua, lồn cô lại co bóp, nước dâm chảy dài xuống đùi, khiến cô gào lên: “Ư… sướng quá… ai đang làm gì em vậy…” Quyển nhật ký, nằm trên giường, như đang mỉm cười, thì thầm lời nguyền dâm dục, kéo cô sâu hơn vào thế giới của khoái lạc và sự khuất phục.

Bình luận

Để lại bình luận