Chương 7

: Cám dỗ (phần 1)
“Không có gì kỳ lạ cả, chỉ là cách đeo đuôi hơi… Ừm, có chút đặc biệt…”
“Đặc biệt thế nào?”
Cuối cùng, Hoang Thiên Đế không thể chịu đựng được nữa nên phải ghé sát miệng vào tai Liễu Thần thì thầm. Dù chỉ có hai người ở đây nhưng hắn vẫn cảm thấy nói ra những điều đáng xấu hổ như vậy là không thích hợp.
“Nhét vào?”
Sau khi nghe Hoang Thiên Đế giải thích, trái tim thuần khiết của Liễu Thần nhất thời rung động.
“Ta thực sự phải đặt nó trực tiếp… Vào đó… Đó… Ngay cả Hoang Thiên Đế cũng chưa bao giờ sử dụng nó cơ mà…”
Liễu Thần vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng nhưng đôi má dần dần đỏ bừng, lộ rõ ​​nội tâm rối loạn.
Đừng nói với ta là nhìn như vậy khá dễ thương nhé…
“Chúng ta đừng làm điều này có được không.”
“Ta nghe Diệp Thiên nói, bộ trang phục này nhất định phải kết hợp với một số hành động đặc biệt mới có thể trông đẹp hơn.”
“Lại là “đặc biệt” à?” Liễu Thần không dám đối mặt với từ “đặc biệt” nữa.
“Không phải thế… Ừm… Chỉ là vài hành động nhỏ đơn giản thôi… Ví dụ, như là kêu như một con mèo, nói meo meo.”
“Meo meo?” Cái đầu nhỏ của Liễu Thần hơi nghiêng, đôi mắt trong veo tràn đầy nghi ngờ.
“Tuyệt quá!”
Hoang Thiên Đế cuối cùng cũng hiểu tại sao Diệp Thiên lại có vẻ vui vẻ như vậy khi nói về những động tác gợi tình này.
“Liễu Thần thật tuyệt vời…”
Cuối cùng sau khi kiềm chế được sự thôi thúc trong lòng, Hoang Thiên Đế tiếp tục thuyết phục Liễu Thần.
“Nàng không thể chỉ nói mấy từ như vậy được, nàng cũng phải làm điều đó kèm với hành động nữa. Chẳng hạn như đặt tay lên má và cào vào không khí như một con mèo con.”
“Như thế này sao?”

________________

Bình luận

Để lại bình luận