Chương 9

Diễm Nguyệt Kỳ ngồi trên đùi Diễm Dương, chứng kiến hai con gái bị xâm chiếm, giận dữ thét:

“Đám súc sinh… dám làm nhục Diễm gia! Ta sẽ phế hết các ngươi!”

Cơ thể nàng phản bội ý chí, âm hộ co bóp quanh ngón tay thô ráp của Diễm Dương, ngón tay hắn móc sâu, cọ sát âm vật nhạy cảm, khuấy động dâm thủy thành tiếng “nhóp nhép” dâm mỹ. Hắn xé toạc lớp lụa, để lộ bộ ngực căng mọng, núm vú đỏ hồng dựng đứng, và âm hộ hồng hào, mép thịt lấp lánh dâm thủy. Hắn cắn mạnh núm vú, răng nghiến chặt, khiến nàng cong người, cơn đau nhói lan tỏa, kéo theo khoái lạc mãnh liệt.

“Ahh… không… khốn kiếp…”

Nàng rên rỉ, giọng lạc đi, nhưng ánh mắt sắc lạnh, đầy uy quyền, nghiến răng thét:

“Ta là gia chủ Diễm gia… các ngươi sẽ hối hận vì phạm thượng!”

Diễm Dương cười gằn, tay bóp mạnh ngực nàng, ngón tay còn lại móc sâu hơn vào âm hộ, khiến dâm thủy phun ra, ướt đẫm đùi hắn.

“Gia chủ? Ngươi sắp thành con điếm ngập tinh rồi!”

Hắn thì thầm vào tai nàng, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ nàng, khiến nàng run rẩy, nhưng nàng nghiến răng, ánh mắt kiêu sa:

“Ta sẽ phế ngươi… Diễm Dương… ngươi chết chắc!”

Dù cơ thể rung chuyển, âm hộ co bóp cuồng nhiệt, nàng vẫn giữ vẻ uy nghiêm, không chịu khuất phục dục vọng.

Diễm Hồng Liên, ở giữa đại sảnh, bị hai trưởng lão xâm chiếm âm hộ và hậu môn, rên rỉ dâm loạn:

“Haa… sướng… lấp đầy ta…”

Nàng liếc sang mẫu thân, đôi môi hồng hé mở, cười khẩy qua tiếng rên ngắt quãng:

“Mẫu thân… ahh… đừng cố chịu đựng… để chủ nhân… ahh… thỏa mãn người đi!”

Diễm Điệp Tình, bị lấp đầy âm hộ và miệng, cũng “Ưm… ưm…” đồng ý, ánh mắt lấp lánh mỉa mai:

“Mẫu thân… ngươi rên dâm thế còn ra vẻ…!”

Diễm Nguyệt Kỳ, nghe hai con gái cà khịa, giận dữ thét:

“Hai nghịch tử… dâm đãng… làm nhục Diễm gia!”

Nhưng Diễm Dương búng tay, gọi hai trưởng lão tới. Một tên, thân hình vạm vỡ, dương vật to lớn cương cứng, quỳ sau nàng, banh rộng cặp mông tròn trịa, kê đầu khấc đỏ rực vào âm hộ ướt át. Hắn đâm mạnh, xuyên qua mép thịt mềm mại, đầu khấc công phá tử cung, khiến nàng rú lên:

“Ahh… đau… khốn kiếp… ta không chịu nổi…”

Cơn đau nhói từ sự xâm nhập đột ngột hòa lẫn khoái lạc, âm hộ nàng co bóp cuồng nhiệt, dâm thủy phun ra, ướt đẫm đùi hắn. Một trưởng lão khác, mắt đỏ rực, đâm dương vật vào nơi âm hộ đang ngậm chặt dương vật của nàng nàng, lỗ nhỏ khít khao căng giãn đến cực hạn, khiến nàng cong người, hét:

“Ôi… Âm hộ … Ah… ah… ta… đau quá… các ngươi… chết chắc!”

Tinh dịch và dâm thủy chảy thành dòng, hòa lẫn trên sàn đá, nhưng nàng vẫn nghiến răng, ánh mắt sắc lạnh:

“Ta là gia chủ… ta sẽ khiến các ngươi tan xương nát thịt!”

Diễm Dương, tự thấy con đàn bà này nói nhiều quá, liền nắm cằm nàng, đâm dương vật to lớn vào miệng nàng, ép nàng mút sâu.

“Ưm… hự…”

Diễm Nguyệt Kỳ rên không thành tiếng, lưỡi bất giác xoay quanh đầu khấc, nước bọt hòa lẫn nước nhờn rỉ ra khóe miệng, nhưng ánh mắt vẫn kiêu sa, lấp lánh ý chí quật cường.

“Ta… sẽ không tha… các ngươi…”

Nàng ngắt quãng, giọng run rẩy nhưng đầy uy quyền. Dù cả ba lỗ bị lấp đầy, cơ thể rung chuyển trong khoái lạc, dâm thủy và tinh dịch tràn ngập, nàng vẫn không chịu đầu hàng, ánh mắt như muốn thiêu đốt Diễm Dương.

Diễm Hồng Liên bị công phá cùng lúc âm hộ và hậu môn, hét lại:

“Mẫu thân… haa… ngươi rên dâm thế mà còn ra vẻ… lồn ngập tinh kìa!”

Diễm Điệp Tình miệng đầy dương vật, cũng “Ưm… ưm…” đồng ý, ánh mắt mỉa mai vô cùng.

Diễm Nguyệt Kỳ dù cơ thể phản bội, rên rỉ:

“Ahh… sướng… không… khốn kiếp…Hai đứa… làm nhục Diễm gia… ta sẽ trừng phạt cả hai!”

Ba mẹ con, bị lấp đầy mọi lỗ, tiếng rên dâm loạn hòa lẫn tiếng xỉa xói, nhưng Diễm Nguyệt Kỳ, dù ngập tinh dịch, vẫn giữ vẻ kiêu sa, ý chí sắt đá, thề trừng phạt đám người phạm thượng.

Căn phòng rộng lớn của Diễm gia, từng là biểu tượng của quyền uy và cao quý, giờ đây ngập trong không khí dâm loạn, mùi rượu thơm hòa quyện với tiếng rên rỉ dâm mỹ và âm thanh nhục dục. Những bức tường chạm khắc rồng phượng lấp lánh dưới ánh sáng từ hàng chục ngọn đèn ngọc bích, chiếu rọi lên bàn tiệc xa hoa, nơi phụ tử Diễm Dương và nhị trưởng lão ngồi chễm chệ, như hai vị chúa tể cai quản cả Diễm gia. Hạ nhân run rẩy dâng lên những món ăn tinh tế, nhưng ánh mắt họ không dám ngước nhìn cảnh tượng dâm mỹ trước mặt.

Bình luận

Để lại bình luận