Chương 7

“Ngươi dám phạm thượng, nhất định ta sẽ không tha cho ngươi.”

Diễm Dương cười ha hả, tay cách không nhiếp vật, lấy một chiếc ghế đặt dưới thân, ngồi lên vắt chéo chân. Hắn lại ôm cơ thể nóng bỏng của Diễm Nguyệt Kỳ đặt lên đùi, một tay đặt lên ngực phải nơi núm vú bắt đàu se cứng sau lớp vải, một tay để xuống dưới hạ thân nàng, nơi đã ướt nhẹp tự bao giờ.

Hắn lại đặt cằm lên bờ vai thon của Diễm Nguyệt Kỳ, thổi khẽ một hơi đầy nam tính lên chiếc cổ thon của nàng, nhẹ nhàng nói:

“Diễm gia chủ đừng vội, trước hết cứ xem chút trò vui của nhị vị tiểu thư đã.”

Tỷ muội Diễm Hồng Liên bước đến giữa sảnh, trước ánh mắt hau háu của đám trưởng lão, hạ thân căng phồng như muốn bật tung ra. Hai nàng nhẹ nhàng cởi xuống lớp vải mỏng, lộ ra cơ thể phủ đầy tinh dịch và mồ hôi của mình.

Đại sảnh Diễm gia, nơi từng là biểu tượng của quyền uy và cao quý, giờ đây ngập trong không khí nhục dục ngột ngạt. Ánh sáng từ những ngọn đèn ngọc bích chiếu rọi, phản chiếu lên cơ thể trần truồng của hai vị tiểu thư Diễm Hồng Liên và Diễm Điệp Tình cao quý, lấp lánh mồ hôi, dâm thủy, và tinh dịch. Hơn chục trưởng lão Diễm gia, từng là những bậc cao nhân nghiêm nghị, giờ đây đứng thành vòng tròn, mắt đỏ rực như thú hoang, hạ thân căng phồng, dương vật cương cứng, sẵn sàng lao vào hai mỹ nhân.

Diễm Hồng Liên, phong vận quyến rũ, bộ ngực căng mọng lắc lư, núm vú đỏ rực in dấu răng, âm hộ hồng hào ướt át, dâm thủy chảy thành dòng. Diễm Điệp Tình, thanh thuần đáng yêu, ánh mắt ngượng ngùng nhưng cơ thể phản bội, cặp mông tròn trịa ửng đỏ, âm hộ khít khao rỉ nước không ngừng.

Hai tỷ muội ngồi bệt xuống đất, giơ hai chân lên, đưa ngón tay vào trong âm hộ của mình, không ngừng đâm ra rút vào vang lên từng đợt âm thanh kích thích người khác.

“… Ah… ah… Hồng Liên nứng… quá… xin các… vị trưởng lão ban thưởng… ban cặc của các… ngài cho Hồng Liên.”

Tiếng rên rỉ dâm mỹ, tiếng “nhóp nhép” nhục dục, và tiếng thở gấp gáp hòa quyện, tạo nên một bản giao hưởng dâm loạn.

Diễm Nguyệt Kỳ phong vận thành thục, cơ thể đầy đặn, bộ ngực căng mọng ẩn sau lớp lụa mỏng, bị Diễm Dương ôm chặt trên đùi, ánh mắt giận dữ nhưng má đỏ hồng, hơi thở hổn hển. Dù dục hỏa được hắn búng tay xóa bớt, nàng vẫn không thể ngăn dâm thủy rỉ ra từ âm hộ, ướt đẫm lớp vải, chảy dọc đùi.

“Hồng Liên, Tình Nhi, các con đang làm gì?”

Nàng thét, giọng run rẩy, cố giữ vẻ uy nghiêm của gia chủ, nhưng tay Diễm Dương, một đặt trên ngực nàng, vê núm vú se cứng qua lớp lụa, một luồn xuống âm hộ, ngón tay cọ sát âm vật, khiến nàng cong người, rên khe khẽ:

“Ưm… đừng… ta… ta là gia chủ…”

Hắn cười gằn, cằm tựa lên vai nàng, thổi hơi nóng vào tai nàng, thì thầm:

“Gia chủ? Giờ ngươi chỉ là con điếm của ta. Xem nhị vị tiểu thư của ngươi trước đã!”

Hắn lần nữa ra lệnh: “

Nhị vị tiểu thư, làm hài lòng các trưởng lão, để mẫu thân các ngươi thấy sự dâm đãng của nữ tử Diễm gia!”

Đám trưởng lão Diễm gia, không kìm được cơn dục hỏa bùng cháy, mắt đỏ rực như thú hoang, hạ thân căng phồng, dương vật cương cứng đến cực điểm. Họ lao vào như đàn sói đói, ánh mắt hau háu dán chặt hai mỹ nhân đang thủ dâm trước mặt.

Một trưởng lão cao lớn, thân hình vạm vỡ, dương vật to lớn cương cứng, mạch máu nổi rõ, bước tới trước Diễm Hồng Liên. Hắn quỳ trước mặt nàng, tay nâng lên hai đùi thon dài, banh rộng, để lộ âm hộ hồng hào, mép thịt co bóp liên tục, dâm thủy tuôn trào như suối.

Hắn gầm gừ, đâm thẳng dương vật vào âm hộ nàng, đầu khấc đỏ rực xuyên qua mép âm đạo mềm mại, cọ sát thành thịt ướt át, đâm sâu tận tử cung. Cơn đau nhói từ sự xâm nhập đột ngột khiến nàng cong người, lưng uốn thành đường cong dâm mỹ, hét lên:

“Haa… sâu quá… đau… sướng chết mất…”

Âm hộ nàng, dù ướt át, vẫn khít khao, co bóp chặt chẽ quanh dương vật, khiến hắn rên rỉ:

Bình luận

Để lại bình luận