Chương 6

Hai người khoác lên tấm vải mỏng tang, có thể nhìn xuyên thấu qua, lấp ló da thịt phủ đẩy tinh dịch và mồ hôi. Bước chân theo Diễm Dương rời khỏi phòng, mặc kệ tinh dịch đang nhỏ giọt xuống theo từng bước đi.

Đám hạ nhân thấy ba người, liền cúi đầu chào, nhưng ánh mắt không thể không liếc qua hai vị tiểu thư Diễm Hồng Liên và Diễm Điệp Tình. Nam hầu thì hưng phấn vô cùng, nữ hầu thì đỏ mặt. Không thể ngờ được hai vị công chúa của Diễm gia, băng thanh ngọc khiết, giờ đây có thể chỉ khoác mỗi tấm vải trên người, lộ ra toàn bộ cặp vú cùng âm hộ nhỏ giọt tinh dịch.

Diễm Dương dẫn người tới trước cửa nghị sự đường, đá tung cảnh cửa to lớn, bước vào một cách oai vệ.

Diễm gia chủ, tức Diễm Nguyệt Kỳ, mẫu thân của Diễm Hồng Liên tỷ muội đang cùng các trưởng lão bàn bạc kế sách. Đột nhiên bị làm phiền khiến nàng khó chịu vô cùng, khí tức tỏa ra, khóa chặt vào kẻ làm càn.

Diễm Dương đứng đó hiên ngang, khí tức của hỏa hệ không hề ảnh hưởng chút nào tới hắn, cho dù đối phương có là tu vi mạnh mẽ đến đâu, chỉ cần vẫn là hỏa hệ, hắn là mạnh nhất.

Diễm gia chủ thấy hai người đằng sau lưng Diễm Dương, cơ thể gợi dục được che phủ bởi miếng vải mỏng, lộ ra phần lớn da thịt khiến nàng run lên, mắt phượng hiển hiện ngọn lửa phẫn nộ, mặt đỏ bừng vì kích động. Răng nàng nghiến chặt, đôi môi đỏ mọng mấp máy, gằn từng chữ:

“Làm càn,…Hồng Liên, Tình Nhi, các ngươi đang làm gì?”

Tỷ muội Diễm Hồng Liên lúc này trong mắt chỉ có Diễm Dương, nào còn người mẫu thân đáng quý này. Nàng cụt lủn đáp:

“Thưa mẫu thân, ta và muội muội đã phải lòng Diễm Dương đại ca, chỉ mong nhận được sự tác hợp của người.”

Diễm Nguyệt Kỳ tức giận, đập bàn phi tới trước mặt Diễm Dương, nàng không cho phép một tên ất ơ dám làm ô nhục hai bảo bối của hắn.

Diễm Dương nhếch mép, vận chuyển dục hỏa. Toàn bộ đám trưởng lão lẫn Diễm gia chủ như đánh mất bản thân, chẳng còn suy nghĩ gì ngoài ham muốn quan hệ cả. Tất nhiên là hắn vẫn chừa ra phụ thân của hắn, đang kinh ngạc chứng kiến nghị sự đường giờ đây toàn gã nam nhân không ngừng thủ dâm.

Nhị trưởng lão quay ra thắc mắc:

“Dương Nhi, rốt cuộc là như nào?”

Diễm Dương đáp cụt lủn:

“Diễm gia sẽ bị con khống chế hoàn toàn, người có thể làm gia chủ tùy thích, con chẳng bận tậm.”

Nhị trưởng lão lòng thực sự vui sướng, đẻ được thằng con mát lòng mát dạ vô cùng, giờ đây nó còn mang đến cho hắn cả chức gia chủ mà hắn thèm khát từ lâu.

“Tốt, tốt, tốt.”

Ngoài tốt ra thì Nhị trưởng lão chẳng thể thốt lên lời nào nữa.

“Người thích là tốt rồi.”

Diễm Dương nhếch mép, đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt xinh đẹp của Diễm Nguyệt Kỳ đang ửng đỏ, môi nàng hé mở, phun ra từng đám sương trắng, hiển nhiên là dục hỏa đang thiêu đốt dị hỏa của chính nàng.

“Diễm gia gia chủ Diễm Nguyệt Kỳ, quả nhiên là xinh đẹp đến mê người. Hèn gì có thể đẻ ra hai vị tiểu thư cực phẩm không kém.”

Diễm Dương búng tay, xóa đi đôi phần dục hỏa đang thiêu đốt của Diễm Nguyệt Kỳ, không khiến náng toàn bộ trầm mê vào dục vọng.

Diễm gia chủ tức giận, thở hồng hộc, nhưng chân vẫn khép chặt ngăn chặn dâm thủy rỉ ra không ngừng, hai má đỏ hồng, thét lên:

“Diễm Dương, ngươi rốt cuộc giở trò gì?”

Diễm Dương nhếch mép tà dị, vỗ mông hai người tỷ muội Diễm Hồng Liên, Diễm Điệp Tình, ra lệnh cho hai nàng tiến đến giữa đại sảnh, nơi đang đứng hơn chục vị trưởng lão của Diễm gia, mặt mày đỏ bừng như nốc rượu, hạ thân căng phồng vì cơn nứng.

Hắn kéo Diễm Nguyệt Kỳ mặt mày ửng đỏ, cơ thể hoàn toàn vô lực vào lòng, đưa tay vuốt nhẹ bầu ngực no tròn đầy phong vận, áp lên môi nàng một nụ hôn sâu. Đầu lưỡi hắn nhẹ nhàng đẩy hàm răng trắng của nàng ra, tham lam xâm chiếm, liếm láp trong khoang miệng thơm của nàng.

Diễm Nguyệt Kỳ dùng hết sức bình sinh, cố gắng đẩy tên Diễm Dương vô lễ này khỏi người, nói với giọng mà nàng cho là gay gắt nhất:

Bình luận

Để lại bình luận