Chương 5

: Đầu Đớn Ngoài

– Để anh kiểm tra xem đêm qua cái lồn này có bị đụ không nha… hi… hi…

– Hic… hic…

Như Nga không mấy thoải mái nhưng vẫn phải vịn tay rồi đứng chổng mông ra để tên Phong kiểm tra, hắn tiện tay lột hẳn cái quần luồn qua chân vợ tôi vứt ra rồi nghiêng mặt rúc vào giữa háng nàng và le lưỡi liếm láp xung quanh 2 mép lồn, lúc này cái cảm giác nhột nhạt làm Như Nga rùng mình nên nàng liền nói như không muốn để hắn nhận ra điều đó:

– Không có chuyện đó mà… đêm qua em ngủ sớm…

– He… he… anh chưa kiểm tra xong mà…

– Hic… hic… thôi mà… hic…

Vừa dứt lời Như Nga lại oằn mình run rẩy bởi cái lưỡi nhám nhúa của hắn đã chui ngập vào khe lồn nàng mà ngoáy và nghịch ngợm. Sau 1 hồi kiểm tra thì tên Phong đứng dậy vỗ cái bốp vào mông nàng rồi cười nói:

– Ngoan, đúng là đêm qua không đụ… mà có phải cưng để dành cái lồn này cho anh không? Hi… hi…

– Đừng nói nữa… hic… hic…

– Nào… đến lượt em rồi đó cưng… kiểm tra anh đi… hi… hi…

– Không… em không muốn…

– Nhưng anh muốn… nhanh lên, nó nhớ cái miệng của cưng lắm đó… he… he…

Tên Phong nói nhưng tay vẫn xoay người vợ tôi lại rồi ấn xuống để nàng áp mặt trước hạ bộ của hắn đồng thời hắn tự lột tung quần áo trên người vứt ra, đang chưa biết phải làm gì thì cái áo trên người nàng cũng bị hắn kéo qua khỏi đầu và ra lệnh:

– Bắt đầu làm đi cưng… hay để anh phải tự làm hả…

Như Nga nhắm nghiền đôi mắt há miệng rồi từ từ để khúc gân của hắn đâm vào và nhẹ nhàng hẩy mông cho đến khi khúc gân khổng lồ kia căng cứng muốn nổ tung trong miệng nàng thì hắn rít lên như đã chuẩn bị lên đỉnh:

– Ôi… sướng cặc quá… con điếm ơi cưng có cái miệng thật tuyệt vời… từ nay miệng cưng, lồn và đít cưng sẽ là cái thùng đựng tinh trùng của anh… a… a…

– Ặc… ặc… a… a… hu… hu… nhẹ thôi, em thở không nổi…

– A… a… thôi được rồi… ra đây để anh chơi vào lồn cưng nha… hôm nay như này là ok rồi… để lần sau anh sẽ chơi cưng ngay lúc thằng chồng vô dụng của cưng đang ở nhà… he… he…

Hắn rút con cặc ướt nhẹp tuột khỏi miệng Như Nga rồi túm tóc nàng kéo nhẹ để nàng phải bò theo hắn ra cái sofa như 1 con chó. Quỳ chổng mông trên sofa Như Nga chỉ biết chống tay lên thành ghế để chờ hắn cầm cặc tống vào lồn mình, nhưng không như nàng nghĩ thì tên khốn lại hành hạ vợ tôi bằng cách cầm cặc thụt 1 cách thô bạo vào lỗ đít mà nhấp điên cuồng. Mặc cho Như Nga oằn người đau đớn van xin hắn vẫn nhấp lia lịa và măy mắn thay chỉ khoảng 3 phút nhấp liên tục thì hắn bỗng đưa tay nắm tóc nàng giật mạnh rồi hét lên:

– Anh sẽ bắn trong lồn cưng… anh thèm cảm giác tinh trùng tưới ngập tử cung của cưng, của con điếm của riêng anh… a… a…

– Không… không… hu… hu… a… a… em chết mất… cứu em chồng ơi… hu… hu…

Sau khi rút cặc khỏi lỗ đít vợ tôi thì hắn lại tống mạnh vào khe lồn và nhấp thêm mấy phát nữa rồi rùng mình xuất khí… Như Nga nằm bẹp trên sofa vẻ đau đớn nhục nhã nhìn tên khốn đi vào tủ lạnh lấy lon bia rồi ngửa cổ tu ực ực, lúc này nàng nói giọng mệt mỏi:

– Khi nào anh mới buông tha cho em… hu. Hu.

– He… he… chừng nào anh hết yêu em, hoặc chừng nào em trả hết nợ cho anh… ha… ha… Thôi dậy tắm rửa đi, anh về đây… hẹn gặp lại baby…

Tên khốn cúi xuống hôn Như Nga vào môi rồi mặc lại quần áo và tiếp tục ngửa cổ uống nốt lon bia trước khi về, và trong lúc đó tôi cũng nhanh chóng rời khỏi nhà để tránh việc bị bắt gặp…

Và cứ thế số lần hắn xuất hiện trong nhà tôi ngày một dày đặc hơn, có thể nói đến hiện tại cả tôi và Như Nga đã gần như quá quen và chấp nhận điều đó mặc dù mọi chuyện vẫn là bí mật. Thời gian gần đây hắn trở nên liều lĩnh hơn khi sẵn sàng đè nàng ra chơi hoặc bắt nàng bú cặc ngay lúc tôi đang ở nhà, ví dụ như lúc tôi nằm ngủ hay những lúc tôi trong nhà tắm… vv…

… 1 năm sau…

Nhờ trời thương cùng với sự nỗ lực của tôi, công ty đã dần ổn định và có nhiều hợp đồng đáng giá vì thế tôi quyết định vay mượn thêm để thanh toán số tiền nợ tên Phong. Sau khi trả hết nợ và chưa kịp thực hiện kế hoạch trả thù thì tên Phong đã chết thảm do 1 tai nạn giao thông (tôi cũng nguôi ngoai phần nào và coi đó là cái giá mà hắn phải trả)… Thế nhưng đúng trong lúc đó thì Như Nga lại báo cho tôi 1 tin mà không biết nên vui hay nên buồn:

Bình luận

Để lại bình luận