Chương 12

: Bóng Tối Dưới Tán Rừng

Cánh rừng nhỏ bí mật càng lúc càng rậm rạp, những tán cây đan xen nhau tạo thành một mái vòm xanh thẫm, che khuất gần hết ánh sáng mặt trời. Trần Thanh Long bước đi, mỗi bước chân như đạp lên chính lòng tự trọng của mình. Lời nói của dì Mẫn về gia tộc, về Vũ Hồn Dương Vật và Âm Đạo, về sự loạn luân để đột phá Hồn Tông, vẫn vang vọng trong đầu cậu, sắc nhọn như một lưỡi dao. Cậu muốn phủ nhận, muốn tin rằng đó chỉ là một lời dối trá, nhưng ánh mắt tà mị và giọng nói đầy chắc chắn của bà khiến cậu không thể nghi ngờ. Cậu nắm chặt con dao trong tay, cố tập trung vào nhiệm vụ săn Hồn Thú, nhưng tâm trí cậu rối bời, bị nhấn chìm bởi tủi nhục và kinh hoàng.

Dì Mẫn đi trước, dáng vẻ ung dung, như thể cuộc nói chuyện vừa rồi chẳng hề ảnh hưởng đến bà. Thỉnh thoảng, bà quay lại, nụ cười dâm dục lại hiện lên, khiến Long bất giác lùi lại, tim đập thình thịch. “Sao thế, nhóc con?” bà trêu, giọng ngọt ngào nhưng đầy chế giễu. “Sợ ta ăn thịt mày à?” Long cắn chặt môi, không đáp, chỉ cúi đầu bước tiếp. Nhưng mỗi lời nói của bà như một mũi kim, đâm sâu vào lòng tự trọng của cậu, khiến cậu cảm giác như mình đang bị lột trần trước mặt bà, không còn chút bí mật nào.

Họ dừng lại bên một lạch nước nhỏ, nơi dòng nước trong veo chảy qua những tảng đá mịn. Dì Mẫn ngồi xuống, ra hiệu cho Long làm theo. “Nghỉ một lát,” bà nói, giọng bình thản, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi cậu. Long miễn cưỡng ngồi xuống, giữ khoảng cách xa nhất có thể, nhưng cảm giác bất an không hề giảm bớt. Bà lấy từ túi ra một ít lương khô và một bình nước, đưa cho cậu. “Ăn đi,” bà ra lệnh. “Mày cần sức để đối mặt với Hồn Thú… và với ta.”

Long nhận lấy, nhưng tay cậu run nhẹ, không dám nhìn thẳng vào bà. Cậu cắn một miếng lương khô, vị ngọt nhạt nhẽo không thể xua tan cảm giác đắng chát trong lòng. Dì Mẫn quan sát cậu, nụ cười của bà giờ đây mang theo một sự kiên nhẫn kỳ lạ, như thể bà biết cậu không thể chạy thoát. “Long,” bà đột nhiên lên tiếng, giọng trầm xuống. “Mày có biết tại sao ta kể mày nghe bí mật đó không?” Long lắc đầu, không muốn nghe tiếp, nhưng ánh mắt bà buộc cậu phải chú ý.

“Vì mày cần hiểu,” bà nói, giọng chậm rãi. “Vũ Hồn Dương Vật của mày không phải ngẫu nhiên. Nó được định sẵn từ khi mày ra đời, gắn liền với ta, với gia tộc. Cái cặc dâm của mày…” bà dừng lại, cười khẽ, ánh mắt lướt xuống hạ thân cậu, khiến Long đỏ bừng mặt, “…được sinh ra để lồn ta hút cạn. Đó không chỉ là dục vọng, mà là sức mạnh. Khi mày kết hợp với ta, cả hai chúng ta sẽ đột phá, vượt qua giới hạn mà cả mẹ mày cũng không thể.”

Long giật mình, cơ thể run lên vì kinh hoàng. “Dì… con không muốn!” cậu hét lên, đứng bật dậy, con dao trong tay rơi xuống đất. “Con không muốn làm cái gì đó… kinh tởm như thế!” Dì Mẫn không động đậy, chỉ nhìn cậu, nụ cười của bà giờ đây vừa tà mị vừa lạnh lùng. “Kinh tởm?” bà lặp lại, giọng đầy chế giễu. “Nhóc con, mày nghĩ mày có lựa chọn sao? Mày thuộc về ta, từ khoảnh khắc Vũ Hồn của mày thức tỉnh.”

Cậu lùi lại, muốn chạy trốn, nhưng dì Mẫn chỉ cần vung tay, những sợi tóc dài bắn ra, quấn chặt lấy cổ tay cậu, kéo cậu ngã xuống đất. Long vùng vẫy, hét lên: “Buông con ra! Con không muốn!” Nhưng những sợi tóc siết chặt, ép cậu nằm ngửa ra, bất lực trước sức mạnh của bà. Dì Mẫn đứng dậy, bước đến, cúi xuống nhìn cậu, ánh mắt lấp lánh dục vọng. “Đừng chống cự, nhóc con,” bà thì thầm, ngón tay lướt qua má cậu, xuống cổ, rồi dừng lại ngay trên ngực. “Càng phản kháng, ta càng thích.”

Long nhắm mắt, tủi nhục dâng trào, cơ thể run rẩy khi cảm nhận hơi nóng từ ngón tay bà. Lời nói dâm dục của bà như một lời nguyền, khóa chặt cậu vào một tương lai mà cậu không muốn đối mặt. “Cái cặc dâm của mày…” bà tiếp tục, giọng ngọt ngào nhưng đầy ám ảnh, “…sẽ sớm thuộc về ta. Nhưng hôm nay, chúng ta có việc khác. Hồn Thú đang chờ.” Bà đứng dậy, thả lỏng những sợi tóc, để lại Long nằm đó, hơi thở hổn hển, lòng ngập tràn sợ hãi và nhục nhã.

Dì Mẫn quay lưng, tiếp tục dẫn đường, như thể mọi thứ chỉ là một trò đùa. Long lê bước theo sau, mỗi bước chân nặng trĩu, mang theo bí mật kinh hoàng về gia tộc và Vũ Hồn của mình. Cậu biết, chuyến đi săn này không chỉ là để lấy Hồn Hoàn, mà còn là khởi đầu cho một con đường đầy dục vọng và bóng tối, nơi dì Mẫn đang dẫn dắt cậu vào những ngã rẽ không thể lường trước.

Bình luận

Để lại bình luận