Chương 10

: Lời Nguyền Dưới Ánh Đèn
Bảo Lâm ngồi trong căn nhà gỗ, ánh đèn dầu leo lét chiếu lên gương mặt góc cạnh, đôi mắt lấp lánh tham vọng. Tiểu Liên nằm trên giường, thân hình trần trụi phủ tấm chăn mỏng, ngực phập phồng theo nhịp thở, khuôn mặt vẫn đỏ bừng sau cơn đê mê đêm qua. Con trùng tím đen bám trên cổ cô, lấp lánh như viên ngọc độc, đảm bảo sự phục tùng tuyệt đối. Anh vuốt ve con trùng mới luyện từ tinh hoa trinh nguyên của cô, cảm nhận linh khí trong đan điền cuộn trào, tu vi Hóa Thần Cảnh trung kỳ vững chắc hơn bao giờ hết.

Dân làng vẫn xem anh là ân nhân, không hay biết “người hùng” của họ đang biến cháu gái trưởng làng thành nô lệ. Nhưng Bảo Lâm không dừng lại. Tiểu Liên chỉ là bước đầu trong kế hoạch biến ngôi làng này thành bàn đạp, nơi anh sẽ xây dựng hậu cung và danh tiếng trước khi đối đầu Lạc Nam. Anh cần thêm nữ nhân, thêm tài nguyên, và một vỏ bọc hoàn hảo để che giấu bản chất tà ác.

Sáng hôm đó, anh bước ra quảng trường, nơi dân làng tụ tập cảm tạ. Trưởng làng, ông lão tóc bạc, nắm tay anh, mắt ngấn nước: “Tiền bối, nhờ ngài, làng chúng ta đã an toàn. Nếu cần gì, cứ nói!” Bảo Lâm mỉm cười, giọng trầm ấm: “Ta chỉ muốn làng được bình yên. Nhưng ta nghe nói vùng này có linh dược quý, ta cần chúng để củng cố sức mạnh, bảo vệ mọi người.” Dân làng gật đầu, hứa sẽ tìm kiếm, không nghi ngờ ý định thật sự.

Anh quay về nhà, gọi Tiểu Liên. Cô tỉnh dậy, ánh mắt mê muội, mặc áo vải mỏng, thân hình cong cong lộ rõ dưới ánh sáng. “Tiền bối… thiếp muốn phục vụ ngài,” cô thì thầm, giọng ngọt ngào, quỳ xuống trước anh. Anh nâng cằm cô, dục vọng trỗi dậy, nhưng kìm lại. “Ngươi sẽ giúp ta tìm thêm mỹ nhân trong làng,” anh ra lệnh. “Dẫn ta đến những cô gái thuần khiết nhất, như ngươi.” Tiểu Liên gật đầu, không chút do dự, con trùng tím đen điều khiển mọi suy nghĩ.

Chiều hôm đó, Tiểu Liên dẫn anh đến một con suối nhỏ ngoài làng, nơi các cô gái thường tắm rửa. Ẩn mình sau bụi cây, anh quan sát. Những thân hình mảnh mai, làn da trắng mịn, tiếng cười trong trẻo vang vọng. Một cô gái nổi bật, mái tóc nâu óng buông dài, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt to tròn như nai, đang kỳ cọ dưới dòng nước. “Đó là Mai Linh, bạn thân của thiếp,” Tiểu Liên thì thầm. “Cô ấy chưa từng gần đàn ông.” Bảo Lâm nheo mắt, máu nóng dâng lên. “Tốt lắm. Tối nay, dẫn cô ta đến nhà ta.”

Đêm xuống, Tiểu Liên trở lại, kéo theo Mai Linh. Cô gái mặc áo vải xanh, ánh mắt ngượng ngùng, má hồng rực khi thấy anh. “Tiền bối… Liên nói ngài muốn gặp ta…” Cô lí nhí, không dám nhìn thẳng. Bảo Lâm mỉm cười, mời cô ngồi, rót trà, giọng trầm ấm: “Ta nghe nói cô là người thiện lương, muốn cảm ơn cô vì đã giúp dân làng.” Mai Linh thả lỏng, cười e thẹn, không biết đang bước vào cạm bẫy.

Anh kể vài câu chuyện phiêu lưu, khiến cô cười khúc khích, ánh mắt dần tin tưởng. Khi ngọn đèn dầu mờ đi, anh lén thả con trùng tím đen. Nó bay ra, bám vào cổ Mai Linh, chui vào da thịt. Cô khựng lại, má đỏ bừng, hơi thở dồn dập, ánh mắt trở nên mê muội. “Tiền bối… ta… nóng quá…” Cô rên khẽ, tay ôm ngực, áo tuột xuống vai, để lộ làn da trắng ngần.

Bảo Lâm đứng dậy, tiến đến, tay vuốt má cô. “Ngươi sẽ biết thế nào là khoái lạc,” anh thì thầm, ánh mắt lấp lánh dục vọng. Tiểu Liên đứng bên, ánh mắt sùng bái, sẵn sàng hỗ trợ. Anh ra lệnh: “Liên, giúp cô ấy cởi áo.” Tiểu Liên gật đầu, nhẹ nhàng kéo áo Mai Linh, để lộ thân hình trinh nguyên, ngực căng tròn rung nhẹ, eo thon nhỏ như liễu. Mai Linh rên rỉ, cơ thể run rẩy, nhưng không kháng cự, con trùng tím đen khống chế hoàn toàn.

Anh kéo cô vào lòng, môi tìm môi, lưỡi quấn lấy lưỡi, vị ngọt như mật khiến anh gầm lên. Mai Linh rên khẽ, tay ôm cổ anh, ngực cọ sát vào ngực anh, kích thích từng dây thần kinh. Nhưng anh dừng lại, ánh mắt lạnh lùng. “Chưa phải lúc,” anh lẩm bẩm, muốn kéo dài sự cám dỗ. “Ngày mai, ngươi sẽ hoàn toàn thuộc về ta.” Anh ra lệnh cho Tiểu Liên đưa cô về, chuẩn bị cho đêm tiếp theo – một đêm sẽ khiến cả làng rung chuyển.

Ngoài kia, ánh trăng mờ nhạt, mang theo khí tức tà ác. Bảo Lâm ngồi xuống, kiểm tra con trùng mới luyện từ tinh hoa Tiểu Liên. “Lạc Nam, ta đang tiến gần ngươi,” anh thì thầm, nụ cười tàn nhẫn nở trên môi.

Bình luận

Để lại bình luận