Chương 10

: Dấu vết trong lòng

Sáng hôm sau, Bảo thức dậy với đôi mắt mệt mỏi, đầu óc nặng trĩu sau một đêm đầy dục vọng. Cậu bước xuống cầu thang, cố giữ vẻ mặt bình thường, nhưng trong lòng vẫn run rẩy khi nghĩ đến chiếc quần lót dính đầy tinh dịch của mình. Linh đã dậy từ sớm, đang ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng. Chị mặc một chiếc áo ba lỗ mỏng và quần short, cặp ngực căng tròn lấp ló sau lớp vải, cặp mông bự nhô ra khi chị cúi xuống lấy đồ. “Bảo, xuống ăn sáng đi, hôm nay chị dạy em môn hóa,” Linh gọi, giọng vẫn vô tư như mọi ngày.

Cậu gật đầu, ngồi xuống bàn ăn, mắt không dám nhìn thẳng vào chị. Anh Hùng cũng có mặt, đang uống cà phê, khẽ hỏi: “Tối qua ngủ ngon không, Bảo?” Cậu giật mình, lí nhí: “Dạ… ngon ạ.” Nhưng trong đầu cậu, cảnh tượng thủ dâm với chiếc quần lót của chị lại hiện lên, khiến con cặc cậu khẽ cựa quậy. Linh mang đĩa trứng ra, cúi xuống đặt trước mặt cậu, khe ngực sâu hút mắt lấp ló qua cổ áo, khiến cậu vội quay mặt đi, nuốt nước bọt.

Sau bữa sáng, Linh bắt đầu buổi học với Bảo. Chị ngồi cạnh cậu, gần đến mức cậu có thể ngửi thấy mùi hương cơ thể chị – ngọt ngào, quyến rũ, pha chút mặn mà của mồ hôi. “Em xem đây này, phản ứng này phải cân bằng phương trình trước, không thì sai hết,” Linh nói, tay chỉ vào sách. Nhưng Bảo không nghe thấy gì, mắt cậu chỉ chăm chăm vào cặp ngực chị, tưởng tượng cảnh chị mặc chiếc quần lót ren, quỳ trước mặt cậu, cặp mông bự nhô cao. Con cặc cậu lại cứng lên, khiến cậu phải ngồi co người để che giấu.

Linh ngẩng lên, thấy cậu đờ đẫn, khẽ hỏi: “Bảo, em sao thế? Không hiểu à?” Cậu giật mình, lắp bắp: “Dạ… dạ hiểu, em… em đang nghĩ chút thôi.” Linh cười nhẹ, không nghi ngờ gì, tiếp tục giảng bài. Nhưng mỗi lần chị cúi xuống, cậu lại nhớ đến chiếc quần lót dưới gối, nhớ đến cảm giác khi dòng tinh của mình bắn đầy lên lớp ren mỏng. Cậu cắn môi, tay run run cầm bút, không viết nổi một chữ.

Đến trưa, khi anh Hùng ra ngoài gặp bạn, chỉ còn hai chị em trong nhà. Linh đứng dậy, nói: “Chị đi tắm một lát, em làm bài tập đi nhé.” Cậu gật đầu, nhưng khi chị rời phòng, cậu lại mường tượng cảnh chị cởi đồ, nước chảy trên cơ thể trần truồng của chị, chiếc quần lót ren ôm lấy cặp mông bự. Cậu đứng dậy, tay lần xuống dưới gối, lấy chiếc quần lót ra ngắm nghía. Dấu tinh đã khô, nhưng mùi hương của chị vẫn thoang thoảng, khiến cậu nứng trở lại.

Cậu biết mình không thể tiếp tục thế này, nhưng cám dỗ từ chị Linh quá mạnh mẽ. Chiếc quần lót ấy như một lời nhắc nhở rằng cậu đã đi quá xa trên con đường dục vọng, nhưng cậu không thể dừng lại. Và cậu tự hỏi, nếu một ngày chị phát hiện ra, cậu sẽ đối mặt với chị thế nào, hay chỉ mãi trốn trong bóng tối, ôm lấy khát khao cấm đoán này mà sống?

Bình luận

Để lại bình luận