Chương 8

: Linh Đánh Hơi và Dục Vọng Của Bà Lan

Sau buổi chiều đầy kích thích ở tầng hầm, Hùng trở về phòng mình, kiểm tra chiếc vòng tay. Với 4 Dâm Khí mới kiếm được, cậu hiện có tổng cộng 6 Dâm Khí. Màn hình hiện lên:

– Nhân vật: Hùng
– Dâm Khí: 6
– Ngoại hình: Cấp 1 (gương mặt sắc nét, làn da mịn màng, cuốn hút hơn trước)
– Sức mạnh thể chất: Cấp 1 (cơ bắp săn chắc, sức bền tăng, khả năng tình dục cải thiện)
– Trí tuệ: Chưa nâng cấp
– Kỹ năng giường chiếu: Cấp 1 (làm tình điêu luyện hơn, biết cách kích thích phụ nữ)
– Quyền năng đặc biệt: Chưa có (cần ít nhất 10 Dâm Khí)
– (!) Đánh giá hệ thống: “Ngươi bắt đầu biết chơi rồi đấy, thằng nhóc. Con bé Ngọc nghiện mày luôn rồi, sức mạnh mới cũng không tệ. Nhưng cẩn thận, cái chị Linh của mày đang nghi ngờ, và tao ngửi thấy mùi rắc rối từ xa. Đừng để dục vọng làm mày mù quáng, tao muốn thấy mày khôn ngoan hơn!”

Hùng gật đầu, đồng ý với hệ thống. Ngọc đã hoàn toàn bị cậu chinh phục, nhưng Linh là một mối nguy tiềm tàng. Chị quá nhạy bén, và nếu không cẩn thận, cậu có thể bị lộ. Cậu quyết định chưa nâng cấp thêm, giữ 6 Dâm Khí để tính toán cho những bước tiếp theo.

Buổi tối, gia đình lại quây quần trong phòng ăn. Ông Tuấn vẫn lặng lẽ như thường lệ, mắt dán vào cuốn sách dày cộp. Bà Lan mặc áo dài trắng, cặp vú căng mọng nhô cao, vừa ăn vừa kể chuyện về một học sinh cá biệt ở trường. Linh mặc áo hai dây mỏng, đôi chân dài vắt chéo, thỉnh thoảng liếc Hùng với ánh mắt khó hiểu. Ngọc ngồi cạnh cậu, chân khẽ cọ vào chân cậu dưới bàn, nở nụ cười tinh nghịch. Bà Hạnh bê bát canh ra, cặp mông to tròn rung lên sau lớp áo bà ba, trêu ông Tuấn: “Ông ăn nhiều vào, đừng để tôi phải ép!”

Linh đột nhiên đặt đũa xuống, nhìn thẳng vào Hùng: “Hùng, chiều nay mày với Ngọc làm gì ở tầng hầm mà em nó cứ cười suốt vậy?” Giọng chị nhẹ nhàng nhưng sắc như dao, đôi môi đỏ mọng cong lên thành một nụ cười thách thức.

Hùng giật mình, tim đập thình thịch, nhưng cố giữ vẻ bình tĩnh: “Chơi game thôi, chị. Ngọc thích trêu em mà.” Cậu liếc Ngọc, thấy cô bé cúi đầu, che miệng cười khúc khích.

Linh nhíu mày: “Chơi game mà em nó đỏ mặt thế à? Mày đừng giấu chị, chị không thích bị lừa đâu.” Chị nghiêng người, khe ngực sâu hút mắt lộ ra qua lớp áo mỏng, làm Hùng nuốt nước bọt.

Ngọc chen vào, giọng vô tư: “Chị Linh, em với anh Hùng chỉ đùa thôi. Chị nghi ngờ gì mà ghê vậy?” Cô bé nháy mắt với Hùng, khiến cậu thở phào nhẹ nhõm.

Bà Lan quay sang, nhìn Hùng: “Hùng, con với em đừng nghịch ngợm quá. Tầng hầm bừa bộn, cẩn thận kẻo ngã.” Giọng bà dịu dàng, nhưng khi bà đứng dậy lấy thêm cơm, cặp vú đồ sộ cọ vào vai cậu, làm Hùng nóng ran. Cậu vô tình nhìn xuống, thấy núm vú bà thấp thoáng qua lớp áo dài, và một ý nghĩ dâm đãng lướt qua đầu cậu.

Ông Tuấn lên tiếng, giọng trầm: “Cả nhà yên lặng ăn đi, đừng lằng nhằng.” Ông gấp sách, ánh mắt lạnh lẽo quét qua Hùng, khiến cậu rùng mình.

Sau bữa cơm, khi mọi người đã về phòng, Hùng nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm tầng dưới. Cậu lén nhìn qua khe cửa, và cảnh tượng trước mắt khiến cậu đứng hình: bà Lan đang tắm, cơ thể trần truồng hiện rõ dưới vòi sen. Cặp vú căng mọng lấp lánh nước, núm vú to hồng hào dựng đứng, cái lồn múp míp phủ lông đen mượt mà ướt át giữa hai đùi trắng ngần. Bà vừa kỳ cọ vừa ngân nga hát, không hề biết Hùng đang nhìn. Cậu cảm thấy con cặc mình cứng lên, tay siết chặt vòng tay, lòng rung lên dục vọng mãnh liệt.

Nhưng tiếng bước chân của Linh vang lên từ hành lang, cắt ngang suy nghĩ của cậu. “Hùng, mày làm gì đứng đây?” Linh hỏi, giọng nghi ngờ. Hùng giật mình quay lại, thấy chị mặc váy ngủ mỏng tang, cặp vú căng tròn lấp ló sau lớp vải, đôi chân dài miên man lộ ra dưới ánh đèn.

“Em… em đi lấy nước thôi,” Hùng lắp bắp, vội bước đi, nhưng ánh mắt sắc sảo của Linh vẫn dán chặt vào lưng cậu. Cậu biết mình đang đi trên dây, và nếu không khéo léo, mọi thứ sẽ sụp đổ.

Bình luận

Để lại bình luận