Chương 4

:
Có lẽ vì chuyển sang thiết kế đồ lót gợi cảm nên vợ tôi ít tư vấn cho con trai, Tiểu Quý, về chuyện nội y hơn. Có lẽ cô ấy sợ cậu con trai đang bước vào tuổi dậy thì sẽ nghĩ linh tinh, ảnh hưởng đến việc học.
Gần đây, các công ty cùng ngành của vợ tôi cạnh tranh nhau tuyển người rất quyết liệt, đặc biệt là các nhà thiết kế cấp cao càng trở nên “Đắt hàng.” Để giữ chân nhân tài, công ty không chỉ tăng lương mà còn đưa ra nhiều phúc lợi khiến các công ty khác phải ghen tị. Một trong số đó là cho phép một số ít nhà thiết kế ưu tú làm việc tại nhà nếu ký hợp đồng bảo mật. Vợ tôi là một trong số đó. Bây giờ, trừ những cuộc họp quan trọng hoặc công việc cần thiết, vợ tôi chỉ ở nhà làm việc.
Gia đình chúng tôi tuy là gia đình có hai người đi làm nhưng tôi vẫn phải đi sớm về khuya, thường xuyên đi công tác xa nhà. Giờ đây, vợ tôi có thể ở nhà lâu hơn, ngoài việc làm việc tại nhà, cô ấy còn có thể lo việc nhà và chăm sóc con trai, bù đắp những thiếu sót trước đây khi cả hai vợ chồng đều ít thời gian dành cho con.
Nhưng hiện tại, trọng tâm của cả gia đình đều đặt vào căn hộ cho thuê đầy hứa hẹn và kỳ vọng đó.

Thực ra, trong quá trình sửa chữa căn hộ đó, cả gia đình chúng tôi đã gặp phải một chuyện nhỏ.
Một buổi tối nọ, tôi lái xe chở vợ và con trai đi xem tiến độ xây dựng nhà mới. Tôi đỗ xe bên đường trong khu chung cư, rồi cùng vợ con đứng trước nhà để ngắm nhìn vẻ ngoài của căn hộ. Lúc đó, có một đôi mẹ con đi tới, người mẹ rất xinh đẹp và nổi bật.
Cô ta cao khoảng 170cm, sở hữu thân hình và khuôn mặt không hề thua kém vợ tôi, mái tóc dài uốn sóng. Vì mặc chiếc áo ba lỗ trắng nhỏ hơn một cỡ nên càng tôn lên vóc dáng quyến rũ, nhất là bộ ngực đầy đặn và khe ngực sâu hun hút, khiến tôi không khỏi rời mắt khỏi căn nhà mới.
Điều trái ngược là cậu con trai đi bên cạnh cô ta. Cậu bé nắm lấy tay phải mẹ mình, thân hình hơi gầy, trông thấp hơn con trai tôi nửa cái đầu, khuôn mặt chỉ ngang ngực mẹ, đeo một chiếc kính cận gọng đen to đùng, đầu thì cắt sát, trông rất trẻ con nhưng nụ cười lại có vẻ hơi dê xồm.
Tôi quay sang nhìn con trai mình. Nó cũng đang nhìn đôi mẹ con kia, vẻ mặt ngây người. Không ngờ thằng bé này cũng giống bố, nhìn thấy người đẹp là quên cả trời đất. Nhưng hồi trẻ bố mày tán mẹ mày cũng có kinh nghiệm đấy, dù có nhìn người đẹp thế nào cũng chỉ liếc mắt chứ không quay đầu, nếu bị mẹ mày phát hiện khi đang hẹn hò mà lại nhìn người đẹp khác thì toi đời, những bài học xương máu thời trẻ đã rèn luyện cho bố mày tuyệt kỹ ngắm nhìn siêu đẳng này.
[Ôi, Huỳnh Hoài Đan!]
[Vương Xã Quý!]
Con trai tôi, Xã Quý, bất ngờ chạy lại phía cậu bé cười hơi dê xồm kia. Hóa ra hai đứa quen biết nhau, xem ra bố đã hiểu lầm con rồi.
[Hoài Đan, sao cậu lại ở đây?]
[Nhà tớ ở ngay đây này! Mẹ con tớ vừa xuống xe lửa, đang định về nhà.]
Cậu bé giơ tay chỉ lên tầng cao nhất của tòa nhà bên cạnh nhà mới của chúng tôi. Tòa nhà bên cạnh chỉ có năm tầng, cao hơn nhà chúng tôi một tầng, nghĩa là từ cửa sổ nhà cậu ấy có thể nhìn thấy sân thượng của căn hộ mới của chúng tôi. Những căn hộ khác xung quanh hầu hết đều là nhà bốn tầng như nhà chúng ta nên nhà cậu ấy là cao nhất khu này.

Bình luận

Để lại bình luận