Chương 2

:
Trước khi kết hôn, vợ tôi, Trần Anh, chỉ có vòng một cỡ B. Vì hồi trẻ chúng tôi đều phải nỗ lực làm việc, con trai Tiểu Quý chào đời, chúng tôi không dám xin nghỉ phép dài ngày nên đã nhờ bố mẹ tôi trông nom con trai hai năm. Vòng một chưa từng được cho con bú, bỗng nhiên từ cỡ B nhỏ nhắn đã tăng lên cỡ D lớn. Làm việc trong công ty nội y, cô ấy vừa xinh đẹp lại có thân hình quyến rũ nên công việc lẫn các mối quan hệ trong công ty đều rất thuận lợi.
Sếp của vợ tôi là nhà thiết kế trưởng của công ty, một người phụ nữ mạnh mẽ. Vợ tôi là trợ lý đắc lực của bà ấy. Cùng với sự tiến bộ của xã hội và sự cởi mở trong tư tưởng, thị trường nội y nữ đang phát triển nhanh chóng. Việc kinh doanh của công ty vợ tôi cũng ngày càng thuận lợi, số lượng khách hàng và đơn hàng tăng gấp nhiều lần. Sau này, nhà thiết kế trưởng thường giao cho vợ tôi phụ trách những khách hàng nhỏ hoặc những đơn hàng không theo xu hướng chính.
Cũng vì công việc ở công ty nội y ngày càng bận rộn, vợ tôi thường mang về nhà những bản thiết kế nội y đang dang dở…
Công việc ở nhà vẫn tiếp tục nhưng đối với tôi, đó lại là khởi đầu của một cơn ác mộng. Vợ tôi thi thoảng lại vẽ vài nét, sửa vài chỗ rồi quay sang hỏi ý kiến tôi, người đang nằm trên giường.
Mỗi lần nhìn thấy những người mẫu trong bản phác thảo của vợ, khuôn mặt thì góc cạnh, không mắt không mũi, cổ dài, thân hình thì như thiếu phát triển. Rõ ràng là một con yêu quái dẹp lép không mặt đang mặc những bộ nội y do vợ tôi thiết kế. Những bộ nội y ấy lại bị vợ tôi tô vẽ nhiều lớp, áo ngực và quần lót trông rách rưới, người mẫu không mặt trong cuốn sổ phác thảo mặc bộ đồ rách nát, tôi chỉ có thể khuyên cô ấy xé đi và vẽ lại.
Dĩ nhiên, để giữ gìn giấc ngủ và tính mạng của tôi, tôi chỉ giữ những suy nghĩ đó trong lòng. Tôi, một gã thô kệch, có thể góp ý gì được chứ? Chỉ có thể là: vải càng ít càng tốt, càng hở càng tốt, càng trong suốt càng tốt. Lối suy nghĩ “Đàn ông đích thực” kiểu đó đương nhiên khiến vợ tôi liên tục lườm nguýt. Cuối cùng, cô ấy quá lười để nghe ý kiến của chuyên gia nam giới như tôi nữa, lúc đó tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Cuối… cùng… tôi… được… giải… thoát… rồi! Chắc chắn có thể ngủ ngon lành rồi.
Nhưng cũng chính vì những ý kiến “Đàn ông đích thực” của tôi mà vợ tôi ngày càng hỏi ý kiến tôi ít đi, cho đến một ngày con trai vô tình nhìn thấy bản thiết kế của cô ấy, đưa ra một vài ý kiến khác biệt và mục tiêu tham khảo của vợ tôi chuyển sang con trai.
Có lẽ do di truyền từ mẹ, hoặc có lẽ do thường xuyên nghe ngóng, những ý kiến của con trai luôn nắm bắt được ý đồ trong lòng vợ tôi. Sau này, nó còn giúp vợ tôi sửa đổi thiết kế, những bản phác thảo sau khi được chỉnh sửa đều được vợ tôi khen ngợi hết lời, cô ấy luôn khen nó là đứa trẻ có năng khiếu thiết kế. Đến nỗi sau này, những cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con ở nhà dần dần trở thành thảo luận về các kiểu dáng nội y nữ đang thịnh hành.
Tuy tôi thấy đàn ông bàn luận về nội y phụ nữ có vẻ hơi… “Bánh bèo” nhưng nói thật, bố vẫn chưa uổng phí tình thương dành cho con, con đã giúp bố thoát khỏi địa ngục tra tấn nội y hàng đêm của mẹ con.

Bình luận

Để lại bình luận