Chương 8

: Tôi muốn ngủ với giáo viên chủ nhiệm
Lúc ấy tôi hoang mang cầm lấy điện thoại bật lên, mở phần album ảnh rồi đưa cho Lý Thanh Tùng xem, chứng minh rằng lời bản thân nói là sự thật: “Địt mẹ, sao lại ăn mặc kín đáo thế, chẳng qua là ăn mặc như này cũng không che giấu được sự dâm đãng của mẹ cậu, haha.”
Thằng Tùng cười giễu cợt: “Này, nói không chừng nha, mẹ cậu lại không mặc quần lót tới công ty đó, không phải cậu hay nói mẹ cậu cùng với mấy người đàn ông trong công ty có quan hệ mập mờ, chính là mẹ cậu dục vọng, nhu cầu quá cao chỉ với bảy, tám người làm gì đã giải quyết được nhu cầu của bà ấy chứ, cậu nói có đúng không?”
“Anh Tùng à, sao có thể có chuyện đó được chứ, mẹ của tôi là người rất nghiêm chỉnh đó, chỉ là, chỉ là ngày hôm qua không biết tại sao lại thành ra như vậy?” Tôi không chút nào vui vẻ mà nói ra:
“Hahaha, tên tiểu tử cậu không phải lúc nãy vừa hùng hổ nói muốn báo cảnh sát sao? Lúc này lại không đánh đã khai, tự bản thân mình chụp lén mẹ ruột.” Tôi xấu hổ mặt mũi đỏ bừng cả lên còn Lý Thanh Tùng cứ thế kẹp cổ tôi lôi vào phòng học.
“Đức Anh, chúng ta đừng nói mấy lời ám hiệu nữa, cậu sắp xếp chút đi, tôi tới nhà cậu ăn bữa cơm. Để cho tôi ngủ với mẹ cậu một lần, cho tôi chịch bà ấy, tự nhiên tôi lại biến thành cha dượng của cậu thế thì sau này chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi rồi, tôi cũng sẽ không phải tìm cậu lấy tiền tiêu vặt nữa, cho cậu được có sự vui vẻ, ok không?” Lý Thanh Tùng đột nhiên nói.
“Cái này, tôi, tôi, chỉ là, chỉ là cậu đến nhà tôi ăn bữa cơm làm sao cậu có thể phát sinh quan hệ với mẹ tôi được chứ.” Tôi bị lời của cậu ta làm cho kinh sợ, ấp a ấp úng nói.
“Mẹ nó, nói cậu là con mọt sách quả không sai mà, phụ nữ chỉ cần có tâm tư muốn chơi thôi thì đã thành cả câu chuyện rồi. Không có tôi không giải quyết được mấy chuyện phụ nữ ấy, cậu có tin không.” Lý Thanh Tùng dường như rất cố chấp.
“Anh Tùng à, thôi hay anh đừng tới nữa, đến rồi cũng chẳng có tác dụng gì, nhỡ đâu sau này lại gây ra chuyện gì lớn, cứ để em sau này mỗi ngày chụp trộm mấy bức ảnh của bà ấy gửi cho anh xem là được.” Tôi nói qua loa cho xong chuyện.
“Tên ngốc nhà cậu còn không tin, là như thế nào hả? Cậu luôn một mực thầm mến cái chị cấp 3 đó, chính là cái chị lớp 10 Nguyễn Quỳnh Mai, còn tôi đã thử qua chị ta rồi đó, cậu có tin không.” Thằng Tùng bắt đầu nói quá hơn còn tôi thì cũng bắt đầu nổi giận, tôi thật sự thầm thích chị gái Quỳnh Mai ấy, Nguyễn Quỳnh Mai là chị gái cấp 3 tôi quen, cũng là hoa khôi nổi tiếng trong trường. Chị ấy chính là con gái của Hiệu trưởng trường chúng tôi, thành tích học tập rất cừ. Bởi vì đều đạt được hạng nhất toàn khoá, tôi và chị ấy ở lễ hội của trường, lúc lên sân khấu nhận giải đã gặp và quen biết nhau, sau này tôi luôn len lén quan sát chị ấy. Chẳng nghĩ tới chuyện này lại bị Lý Thanh Tùng phát hiện ra, cậu ta còn trước mặt tôi nhục mạ nữ thần của tôi.
“Cậu giỏi lắm, đừng khoác loác nữa.”
“Thằng chó này cậu muốn chết à, lại dám cùng với tôi nói mấy câu như vậy?” Hiển nhiên là thái độ của tôi đã làm cho thằng Tùng giận, chẳng qua là cậu ta cũng có chút cầu xin tôi, trong nháy mắt đã trở lại bình thường.
“Đức Anh, hay là như vậy, cho tôi chịch mẹ của cậu sau đó tôi giúp cậu có được Quỳnh Mai, như thế nào hả?” Tôi đã thật sự không muốn đáp lời cậu ta chút nào rồi, nhưng lại sợ chọc giận Lý Thanh Tùng nên cuối cùng đã nghĩ ra được một biện pháp hiệu quả: “Anh Tùng à, hay cậu chịch một đứa con gái nào đó rồi cho tôi đứa em, để sở thích của anh em cũng sẽ giống đại ca, thích mấy đứa con gái yểu điệu.”
Thằng Tùng hai mắt trợn tròn, dường như chẳng ngờ được là tôi sẽ nói mấy câu đấy. Nhưng mà rất nhanh cậu ta lại cười lớn nói: “Nói hay lắm, nói hay, chỉ cần cậu giúp tôi quen biết mẹ cậu, tôi có được rồi thì cậu muốn ai chỉ cần nói một tiếng thôi tôi cũng có thể giúp cậu quen biết.”
“Anh Tùng, em cũng có chút nôn nóng thật, hay là anh giúp em phát dục trước, chỉ cần em có thể sờ nắn được vú của cô Phương Anh, dùng ngón tay chọc vào lỗ lồn mọng nước của cô ấy, em liền sẽ dẫn anh về nhà em ăn cơm.” Tôi giả vờ biến thành dáng vẻ của một tên bệnh hoạn, nói ra việc mà cậu ta không bao giờ hoàn thành được. Như vậy thì có thể kết thúc được cuộc tán gẫu về cái câu chuyện dâm loạn vô nghĩa này, Lý Thanh Tùng cũng thật buồn cười, trầm ngâm hẳn một lúc lâu: “Cái việc này có chút khó nha, cậu không thích cô Ngọc Mai sao?”

Vãi shit … Cái thằng khùng này vẫn chưa dừng, trong lòng tôi thầm nghĩ tên điên này bệnh không hề nhẹ đâu. Nhưng tôi thật sự là không dám đắc tội với hắn thêm nữa nên mới nói tiếp: “Quá là trẻ, quá non nớt chẳng có ý nghĩa gì cả?”

Tôi cũng chỉ dám phối hợp với cậu ta mà diễn tiếp cũng chẳng thể vạch trần cậu ta được. “Cậu được đó, thứ không chơi được mới là thứ hay ho nhất, tôi lúc trước đã quá xem thường cậu rồi, có mắt nhìn đó.” Tôi bị kỹ năng diễn xuất của cậu ta làm cho suýt phụt cười đến nơi, nhưng mà vẫn phải nhìn cười lại mà nói: “Ở trong trường chỉ có đúng cô Phương Anh là cùng với mẹ tôi khác biệt không nhiều, như vậy tôi sẽ không bị thua thiệt nhiều.”

________________

Bình luận

Để lại bình luận