Chương 4

: Mẹ tôi bú cặc học sinh
Thật không thể tin được, mặc dù tôi đã nghe nói về việc bú cặc, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thấy nó ngoài đời thực, huống chi trong tình huống này, người đang bú cặc là mẹ tôi, mà bà ấy đang bú con cặc của một học sinh yếu kém nhất lớp, một tên phế vật ai cũng coi thường!
Cảnh tượng trong phòng ngày càng hiện rõ trong mắt tôi, tôi thấy rõ người mẹ chủ nhiệm của mình đang quỳ trước tên phế vật Mạnh Cường, cố rướn cổ lên để bú cặc học sinh của mình.
Một nhấp, hai nhấp, ba nhấp…Những tiếng “bạch… bạch… bạch…” vang lên càng lúc càng gấp gáp, tôi có thể nhìn thấy hai bàn tay của tên phế vật Mạnh Cường đang dập mặt mẹ tôi không ngừng vào háng của hắn. Nhìn thấy những động tác thô bạo đó của Mạnh Cường, tôi bắt đầu lo lắng cho khuôn mặt của mẹ tôi, khuôn mặt của mẹ tôi chắc chắn sẽ bị va vào rất mạnh sau mỗi lần như thế.
Tiếng sục cặc tăng dần lên theo cùng với tốc độ tay của Mạnh Cường, mẹ tôi cũng bắt đầu phát ra những âm thanh rên rỉ không rõ ràng, vì miệng mẹ tôi đã bị chặn bởi con cặc của Mạnh Cường thế nên bà ấy chỉ có phát ra những tiếng “ưm… ưm…” đầy đau đớn từ cổ họng mình.
Thấy mẹ mình bị ức hiếp thế này, tôi chỉ hận mình không lao vào ngay lập tức để đánh Mạnh Cường rồi cứu mẹ tôi.
Nhưng không biết vì sao, giờ khắc này, toàn thân tôi cứng ngắc, không thể di chuyển một bước, thậm chí mắt tôi cứ dán chặt vào cảnh tượng trước mắt không rời ra nổi. Đồng thời tôi cũng cảm nhận được rằng dưới háng tôi bây giờ cặc cũng đang cương cứng rồi.
Tôi lắng nghe tiếng “bạch… bạch… bạch” vang lên liên tục trong phòng, và thấy bàn tay của “tên phế vật” đó ngày càng nhanh hơn, bất ngờ, hắn kéo đầu mẹ tôi ra, chỉ nghe thấy một tiếng “Póc”, mẹ tôi hiển nhiên không ngờ tới hắn sẽ làm như vậy nên bà bất ngờ ngã ngửa ra sau.
Thấy vậy, Mạnh Cường liền tóm lấy mái tóc dài của mẹ tôi rồi kéo mạnh một cái mới không khiến mẹ tôi ngã ngửa ra sau. Lúc này mẹ tôi kêu lên một tiếng “Ahh…!”, có vẻ như nó rất đau đớn.
Nghe tiếng mẹ tôi thét lên đau đớn tim tôi lại run lên, nhưng cùng lúc trong tôi cũng dấy lên nghi hoặc, tại sao “tên phế vật” lại đột ngột dừng lại, lẽ nào hết rồi sao? Nếu thật sự mọi chuyện đã kết thúc thì cũng thật nhẹ nhõm. Nhưng mọi thứ thường ngược lại với mong muốn, những diễn biến tiếp theo càng lúc càng khiến tôi phải kinh tâm động phách. Trong căn phòng đó, Mạnh Cường kéo mẹ tôi bắt bà ấy đứng dậy, hắn cũng buông tóc của mẹ tôi ra để bà ấy đứng thẳng. Mạnh Cường đứng khoanh tay nói: “Có biết vì sao lần này không thưởng cho cô tinh dịch không?”
Những lời này khiến tôi cảm thấy vô cùng khó hiểu, không chỉ giọng điệu của Mạnh Cường hoàn toàn khác với thường ngày, mà còn cả cái thứ gọi là “ngự dịch” kia nữa.
Nhưng khi mẹ tôi trả lời càng khiến tôi kinh ngạc hơn nữa, bà cúi đầu dùng giọng điệu ti tiện trả lời: “Nô tỳ không biết, xin chủ nhân hãy nói rõ nguyên do cho nô tỳ?”
“Cô không biết?! Giờ vẫn còn mặt mũi hỏi tôi à? !” Mạnh Cường thô bạo rống lên, đồng thời giơ cao tay phải, như thể muốn đánh tới.
Mẹ tôi vốn dĩ đã sợ hãi, nhưng khi vừa nhìn thấy động tác của Mạnh Cường, chân bà liền nhũn ra, tứ chi bà khuỵu xuống đất, bà liền dập đầu xuống đất nghẹn ngào nói với giọng đau khổ: “Chủ nhân, xin hãy tha cho kẻ hèn này, nô tỳ biết sai rồi, kẻ hèn này sai rồi, sau khi tan học chủ nhân trừng phạt nô tỳ thế nào cũng được, nhưng buổi chiều nô tỳ vẫn còn tiết dạy, xin chủ nhân đừng tự mình làm bẩn tay mình!”
Lúc này tôi thực sự bị sốc, não tôi cũng cứng đờ ra không còn phản ứng gì nữa.
Lời nói của mẹ tôi đã khiến Mạnh Cường buông tay xuống: “ Hừ, xem như tôi nể mặt cô còn chuyện quan trọng phải làm, nên cho cô chút thể diện, đừng có mà nuốt lời!”, nói rồi hắn lấy đôi giày bẩn thỉu của mình đạp lên đầu mẹ tôi.
“Mau đứng lên đi, nói cho tôi hôm nay lúc cô giảng bài đã lên đỉnh mấy lần?” Mạnh Cường nói xong vẫn không quên dùng chân đạp dí mạnh lên đầu mẹ tôi.
Sau khi Mạnh Cường nhấc chân ra khỏi đầu mẹ tôi, bà ấy đứng dậy một cách run rẩy, rồi trả lời câu hỏi của Mạnh Cường: “Hôm nay nô tỳ đã lên đỉnh ba lần trong lớp, nô tỳ sẽ không bao giờ quên sự rộng lượng của chủ nhân. Bất kể chủ nhân muốn nô tỳ hèn mọn làm gì, nô tỳ nhất định sẽ làm xong!”
Mạnh Cường có vẻ rất hài lòng với điều đó. Hắn đưa tay phải ra trước mặt mẹ tôi rồi nói: “Con điếm, mới có ba lần thôi à, mà thôi cũng được, đồ mà tôi bảo cô mặc đâu, giờ cô cởi ra đi, tôi muốn kiểm tra.”
Mẹ tôi nghe xong lập tức thò tay vào trong chiếc váy liền thân của bà ấy, đầu tiên là bà ấy cởi vớ trước dưới sự ra hiệu của Mạnh Cường , mẹ tôi đã đặt chiếc vớ da mà bà cởi ra vào trong lòng bàn tay của Mạnh Cường, sau đó bà lại từ từ cởi ra một chiếc quần lót lọt khe màu đỏ siêu nhỏ đưa cho Mạnh Cường.

________________

Bình luận

Để lại bình luận