Chương 10

. Cơ hội ngàn năm có một

Lữ phu nhân thấy bộ dạng dục tiên dục tử* của Hoàng Dung, nàng ta hiểu rõ mọi chuyện nên cố ý nói nhỏ vào tai Hoàng Dung: “Muội muội, ta nghĩ hai tỷ muội chúng ta nên rời bàn ăn trước đi! Tỷ muội chúng ta vào phòng ta nghỉ ngơi trước, tỷ tỷ còn muốn kể rất nhiều chuyện cũ với muội, hiếm lắm chúng ta mới có dịp này!” Hoàng Dung nghe xong, ngay lập tức gật đầu đáp ứng. Lữ phu nhân liền đứng dậy nói: “Lão gia, các vị, tiện thiếp và Quách phu nhân đều uống quá nhiều nên muốn lui xuống dưới để nghỉ ngơi, trước hết xin thứ lỗi.”

*Dục tiên dục tử (欲仙欲死): cảm giác sung sướng khi lên đỉnh, đồng thời cũng cảm thấy đau đớn, vừa đau vừa sướng.

Hoàng Dung nằm trên giường Lữ phu nhân, thở ra một hơi dài, trong lòng đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm. Nàng cuộn người lại, lặng lẽ tận hưởng một đợt khoái cảm khác. Lữ phu nhân thân thiết nằm sát cạnh nàng, nhỏ giọng hỏi: “Muội muội, thật sự sướng như vậy sao?”. Hoàng Dung nghe nàng ta nói vậy, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, kinh ngạc nói: “Tỷ đang nói gì vậy? Tỷ… làm sao tỷ biết?” Lữ phu nhân nói mập mờ: “Muội muội à, ta ngồi cạnh muội sao lại không biết được? Ta cũng là nữ nhân mà!”.

Thấy mình bị phát hiện, Hoàng Dung cảm thấy xấu hổ, nhìn thấy dáng vẻ ngượng ngùng xấu hổ của nàng, Lữ phu nhân không nhịn được cười nói: “Muội muội, có gì phải xấu hổ? Chiếc tiết khố quý giá này đến cả thạch nữ* mặc vào cũng thấy sướng, huống gì muội còn không phải là một thạch nữ, tất nhiên sẽ càng sướng hơn khi mặc nó.” Lời nói của nàng ta rất nhẹ nhàng, nàng ta còn giỏi ví von, những lời nói dí dỏm đó đã an ủi Hoàng Dung, khiến tâm trạng của nàng trở lại bình thường. Hoàng Dung thầm nghĩ: “Đã bị nàng ấy nhìn thấu rồi, chiếc tiết khố này cũng là nàng ấy tặng, vậy thì đâu còn lí do gì để giấu giếm nữa?” Vì vậy, nàng thả lỏng tâm trạng, thoải mái nói chuyện phiếm với Lữ phu nhân.

*Thạch nữ (石女): dùng để chỉ người phụ nữ phát triển hình hài bình thường nhưng không có âm đạo hoặc dị tật âm đạo khiến họ không có kinh nguyệt, gặp nhiều khó khăn trong quan hệ tình dục.

Lữ phu nhân hoài nghi nhìn Hoàng Dung, kinh ngạc nói: “Cái gì? Ngươi lớn tuổi hơn ta! Làm sao có thể? Đừng nói dối ta, ngươi rốt cuộc bao nhiêu tuổi?” Những lời Hoàng Dung nói ra đều là sự thật, Lữ phu nhân vội nắm lấy tay Hoàng Dung, vuốt ve làn da trắng nõn mềm mại, tiếp tục lẩm bẩm một mình: “Làn da mịn màng mềm mại như vậy, ngươi nói ba mươi ta còn tin được, làm sao có thể là bốn mươi lăm? Đánh chết ta cũng không tin! Làm sao có thể như vậy? Ta mới bốn mươi tuổi, sao nhìn ta già hơn ngươi nhiều như vậy?…” Nàng ta thở dài một hơi rồi nói: “Người lớn hơn lại gọi là muội muội, còn người nhỏ hơn lại dám tự xưng là ta, vậy bây giờ phải gọi ngươi là tỷ tỷ à?”

Lữ phu nhân này là chính là một kẻ vô danh trèo lên làm vợ lẽ, trước khi kết thân với Lữ Văn Đức, nàng ta cũng từng làm việc ở giáo phường vài năm, nên nàng ta thực sự biết rất nhiều chuyện trăng hoa. Nàng ta cố ý kích động Hoàng Dung nên đã chọn những chủ đề tục tĩu phù hợp với tuổi tác và thân phận của Hoàng Dung để kể với nàng. Giống như chuyện về một quý phu nhân yêu đương vụng trộm, một di nương quyến rũ một gã sai vặt, một bà nhạc mẫu dụ dỗ chàng rể, v.v., trái tim của Hoàng Dung đập loạn xạ và suy nghĩ dâm dục của nàng tràn ngập như nước thủy triều.

Hoàng Dung không có mẫu thân từ khi nàng ấy còn nhỏ, nàng ấy cũng thiếu một người bạn là nữ giới cùng tuổi, vì vậy khi gặp Lữ phu nhân, có thể nói chuyện thân thiện, nhiệt tình và chu đáo, Hoàng Dung cảm thấy nàng ta tốt bụng như một tỷ muội ruột thân tình. Hai người càng nói càng ăn ý, Lữ phu nhân còn có ý đồ riêng khác, nên đề nghị Hoàng Dung ở lại qua đêm. Quách Tĩnh nghe vậy, thầm nghĩ: “Hiếm có dịp Dung nhi tìm được người bạn là nữ nhân để nói chuyện hợp ý như vậy, như thế cũng tốt.” Lữ Văn Đức và Giả Thị lang mừng như điên, ý nghĩ bất chính tràn ngập trong lòng hai người bọn hắn. Hai người tiễn khách xong, lập tức trở lại thư phòng, âm thầm thảo luận.

Hai người vừa mới chứng kiến dáng vẻ dâm đãng của Hoàng Dung, cơn nứng của bọn hắn đã hừng hực, hiện tại lại nhờ men rượu kích thích, thú tính của bọn hắn càng bừng bừng phấn chấn hơn, hừng hực muốn thử qua. Quá phấn khích, lời nói của cả hai bắt đầu thô tục, thiếu lễ độ, thiếu phép tắc của tầng lớp sĩ phu. Giả Thị lang lên tiếng trước: “Mẹ nó! Đây là cơ hội ngàn năm có một! Tẩu tử cũng thật thông minh, có thể thuyết phục được Hoàng Dung ở lại qua đêm, nếu như đêm nay hai huynh đệ chúng ta không nghĩ ra biện pháp để vui chơi, chẳng phải sẽ phung phí của trời sao?”

“Khà khà khà! Nói cũng đúng, chẳng qua con đàn bà này võ công cao cường, chúng ta cũng không chịu nổi một cước của nàng ta. Mụ nội nó, thật sự là hoa hồng có gai! Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
________________

Bình luận

Để lại bình luận