Chương 5

: Gặp giáo viên của con gái
Tuy nhiên, Thư Anh khen ngợi cậu ấy rất nhiều, Thư Anh tin rằng khi con gái lớn lên, chúng tôi nên tôn trọng cuộc sống và quyết định của chính nó. Đồng thời cô ấy yêu cầu tôi đừng can thiệp quá nhiều, nếu không có sự hỗ trợ của Thư Anh, tôi càng cảm thấy bất lực hơn.
Hôm nay, trước khi đi làm, tôi nhận được điện thoại từ giáo viên chủ nhiệm của Thúy Nhi, nói rằng cô ấy muốn thảo luận về việc học của Thúy Nhi với tôi. Thúy Nhi học tập rất giỏi, chưa bao giờ làm phiền tôi, không hiểu sao hôm nay giáo viên lại đột nhiên gọi tôi đến trường, giọng nói của cô giáo dường như khiến tôi cảm thấy khó thở.
Với một tâm lý không thể giải thích được, tôi lái xe đến trường của Thúy Nhi – trường trung học Hải Đô. Phải mất mười năm để trồng cây và một trăm năm để trồng người, trường trung học này là một trường trung học trọng điểm trong thành phố của chúng tôi. Không chỉ có giáo viên xuất sắc, mà còn có rất nhiều học sinh cũng rất có triển vọng. Có tiền có nghĩa là quý tộc, những người có xuất thân gia đình bình thường như chúng tôi ở trong trường chỉ là dân thường, mọi người đều thầm gọi đây là trường học quý tộc.
Sau khi vào trường, tôi đi thẳng đến phòng giáo viên. Tôi không đến gặp Thúy Nhi, tôi không muốn Thúy Nhi biết tôi đến trường tìm giáo viên của con bé, tôi sợ con bé có chuyện gì đó trong lòng.
“Xin chào cô Lương.” Cô giáo dạy lớp của Thúy Nhi tên là Lương Yến, cô là một giáo viên trẻ, xinh đẹp, có năng lực. Tuy đường nét khuôn mặt của cô giáo không bằng Thư Anh nhưng dáng người lại vô cùng nóng bỏng. Cô ấy cao gần 175cm, đôi chân thon và dài, bộ ngực được quần áo căng chặt giống như nhét hai quả bóng chuyền vào trong, cộng với vòng eo nhỏ nhắn, cô ấy có vòng ba đặc trưng của ong bắp cày, là một phiên bản xinh đẹp.
“Xin chào, bố của Thúy Nhi. Tôi xin phép mời ông đến đây vì tôi muốn cùng ông thảo luận về tình hình hiện tại của Thúy Nhi.” Lương Yến nói với một giọng trong trẻo và trang nghiêm, với vẻ uy nghiêm khó tả khiến mọi người ngay lập tức ngồi thẳng dậy khi nghe thấy nó.
“Cô Lương, không có gì đâu. Nhưng Thúy Nhi nhà tôi đã làm cô lo lắng nhiều hơn.” Tôi không dám quá thoải mái, liền cung kính nói.
“Không, trên thực tế, Thúy Nhi luôn thể hiện rất tốt. Em ấy không chỉ học giỏi, nhân cách tốt mà còn sẵn lòng giúp đỡ người khác.” Cô Lương dừng lại một chút: “Nhưng gần đây hành vi của Thúy Nhi rất bất thường.”
“Sao vậy? Có vấn đề gì sao?”
“Nó là thế này. Tôi để ý thấy gần đây, tinh thần của Thúy Nhi trong lớp rất sa sút, em ấy không thể tập trung vào bài giảng và ngủ gục trên bàn sau giờ học. Em ấy cảm thấy rất mệt mỏi. Mặc dù việc học của em ấy không hề suy giảm. Quan trọng là, cứ như thế này một thời gian dài thì chắc chắn không tốt. Tôi muốn biết dạo này Thúy Nhi ở nhà như thế nào?”
“Sao? Sao chuyện này có thể xảy ra được? Gần đây, Thúy Nhi ở nhà rất bình thường, ngày nào con bé cũng đi ngủ rất sớm. Nói một cách logic thì chuyện này không thể xảy ra chứ?”
“Ồ, ra là vậy. Thực ra tôi đã nói chuyện riêng với Thúy Nhi và không thấy có gì bất thường. Nhưng chẳng phải chuyện này đã xảy ra thì càng có nghĩa là có vấn đề sao?”
“Đúng vậy. Cô Lương nói đúng, tôi biết rồi. Hôm nay về nhà tôi sẽ hỏi con bé.”
“Bố của Thúy Nhi, tôi nghĩ tốt nhất là anh không nên hỏi trực tiếp em ấy. Thúy Nhi hiện đang ở tuổi thiếu niên và sẽ có một chút nổi loạn, nếu nói trực tiếp quá có thể không có kết quả tốt. Và em ấy phải chịu rất nhiều áp lực trong việc học bây giờ, nếu anh tạo thêm áp lực cho em ấy, tôi sợ sẽ phản tác dụng. Tôi nghĩ tốt nhất anh nên hỏi thăm từ bên ngoài.”
“Được rồi. Được rồi, cảm ơn cô Lương đã nhắc nhở. Tôi sẽ bàn bạc với mẹ con bé, để cô ấy thử xem.”
“Được rồi, tôi nghĩ có một số vấn đề mà mẹ nên ra mặt thay bố thì tốt hơn.”
“Cô Lương, cảm ơn cô. Khiến cô vất vả như vậy.”
“Không sao đâu. Công việc của tôi là quan tâm đến học sinh mà.”
“Được rồi. Cô Lương, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi về trước, không quấy rầy cô làm việc nữa.”
“Được rồi, vậy thôi. Bố Thúy Nhi, xin hãy đi chậm thôi.” Lương Yến nói và đứng dậy tiễn tôi. Bởi vì hôm nay cô ấy đi giày cao gót nên chiều cao của cô ấy vượt quá 180cm, trông tôi rất lùn khi ở bên cạnh cô ấy, điều này cũng khiến tôi cảm thấy hơi xấu hổ.
“Được rồi. Cô Lương, không cần tiễn tôi đâu, tạm biệt.” Tôi ngăn cô ấy lại rồi bước nhanh đi ra ngoài.
Khi đến cầu thang, tôi nhìn lại và thấy Lương Yến đã quay lại phòng làm việc. Lương Yến tuy không xinh đẹp bằng Thư Anh nhưng dáng người của cô ấy quả thực rất hấp dẫn, cô ấy có đôi chân siêu dài, hông đầy đặn, eo thon và bộ ngực khủng, chỉ cần nhìn vào lưng cô ấy cũng khiến phần thân dưới của tôi nóng lên. Mọi người không khỏi cảm thấy thích thú khi ngắm nhìn những tác phẩm điêu khắc nổi bật nhất, như cô ấy.

________________

Bình luận

Để lại bình luận