Chương 24

: Mở cửa nhà vệ sinh để ân ái: ”Cửa mở rồi, nếu sư nương lớn tiếng thì sẽ bị người khác nghe thấy…” (phần 3)
Hàng mi của Mộc Vọng Tồn khẽ rũ xuống, che lại ánh sáng cùng tâm trạng trong mắt, môi đặt lên trên đôi môi mềm kia, Tô Mộc khiếp sợ trợn to con mắt, theo bản năng há miệng ra, bị đầu lưỡi của Mộc Vọng Tồn tiến quân thần tốc thẳng vào trong.
”Ngọt.” Âm thanh của Mộc Vọng Tồn có chút hàm hồ, nhưng dường như rất thích thú, có một sự phấn khích mạnh mẽ bùng phát từ đôi mắt chẳng có tinh thần mấy của cậu ta, cứ như có một cây đuốc đang đốt rực hiện giờ ở trong mắt của cậu ta vậy.
Trái tim Tô Mộc hoảng loạn không chịu được, dùng sức muốn đẩy Mộc Vọng Tồn ra, nhưng lại bị Mộc Vọng Tồn hôn càng mãnh liệt hơn, đến mức không thở nổi.
Nụ hôn gió thổi không lọt khiến Tô Mộc cảm giác miệng lưỡi giống như không còn thuộc về mình nữa, tê tê dại dại, hoàn toàn bị đầu lưỡi của Mộc Vọng Tồn chi phối, bị quấn quanh cùng nhau nhảy múa.
Thậm chí Tô Mộc còn có thể cảm giác được đầu lưỡi của Mộc Vọng Tồn giống như đang nghiên cứu khoang miệng lẫn đầu lưỡi của cậu, cẩn thận quét qua mỗi một nơi xó xỉnh bên trong khoang miệng, đầu lưỡi bị dây dưa đến tê dại, nước miếng trong miệng không kịp nuốt, từ lưỡi Tô Mộc chảy xuống bên khóe miệng, làm cho cằm cũng ướt nhẹp…
Mà Mộc Vọng Tồn cũng rút lui vào lúc này, đứng lên không chút do dự, Tô Mộc có hơi mê mang nhìn Mộc Vọng Tồn đứng lên, còn tưởng rằng mình đã được bỏ qua, hốt hoảng khép quần áo lại muốn đứng dậy tìm đường chạy.
Nhưng con thỏ nhỏ vừa chuẩn bị chạy mất dạng đã khơi dậy ham muốn thèm ăn nhưng không được thỏa mãn của một con sói đói, nhe nanh nhe vuốt ở tại chỗ: ”Sư nương nóng lòng muốn chạy vậy sao?”
Tô Mộc muốn tan vỡ, lúc này cậu mới nhận ra quần áo trên người Mộc Vọng Tồn đã bị cởi ra rất nhiều, da thịt hai người dán chặt cùng một chỗ, nhiệt độ mát lạnh tỏa ra từ làn da của Mộc Vọng Tồn chậm rãi truyền tới, Tô Mộc nhìn thêm một cái, vành tai cũng nhanh chóng đỏ ửng.
Tại sao…
Tại sao lại có thể như vậy!
Không phải ban đầu nói là công việc đàng hoàng sao? Tại sao cậu vừa tiến vào cái thế giới nhỏ này đều gặp phải mỗi nhân vật chính như thế!
Một chút cũng không được đứng đắn, được không?!
”Tôi nhất định sẽ nói với Lâm Tri Dịch!” Tô Mộc theo bản năng lựa chọn Lâm Tri Dịch vững vàng cũng như cho cậu cảm giác an toàn nhiều nhất kể từ khi cậu tới cái thế giới này.
”Vậy thì anh nhất định phải nói với thầy ấy, nếu không công sức của học sinh bỏ ra chẳng phải sẽ bị lãng phí sao?” Giọng nói của Mộc Vọng Tồn khàn khàn, nhưng vô tình khiến người ta cảm thấy cậu ta cứ như đang mất hứng, động tác trên tay cũng thô bạo hơn, ánh mắt của Mộc Vọng Tồn như một con chó sói nhìn thấy con mồi, một tay giữ chặt vòng eo thon của Tô Mộc, tay còn lại rơi vào trong quần của Tô Mộc.
”Nhưng mà bây giờ sư nương phải nói nhỏ lại, nếu không sẽ bị người khác nghe thấy…” Ngón tay của Mộc Vọng Tồn nhéo lên vành tai non mềm kia, thấy Tô Mộc cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn, không nhịn được hài lòng cười một tiếng.

Quyển 1 –

Bình luận

Để lại bình luận