Chương 21

: Bị học sinh của vợ đè ở nhà vệ sinh cưỡng gian: ”Cưỡng gian sư nương có được coi là phản bội thầy không?” (phần 3)
Hệ thống đã mất dấu rồi, dù sao đây cũng là đứa con mà nó đích thân chọn lựa, sao nó có thể bỏ rơi? Khẽ thở dài một cái, chuẩn bị trở về hung hăng tìm thêm tám hay mười quyển sách diễn xuất các thứ trong thư viện.
”Sư nương không cố ý, nhưng tôi cố ý.” Giọng nói của Mộc Vọng Tồn trầm thấp khàn khàn: ”Sư nương và thầy chẳng qua chỉ là hôn nhân hợp đồng thôi đúng không? Nếu bản thân vẫn chưa thành sự thật, vậy tôi và sư nương làm những gì thì hẳn cũng không thích là phản bội thầy đâu nhỉ?”
Trái tim Tô Mộc đập thình thịch, muốn nói cái gì đó thì một giây kế tiếp đã bị thiếu niên bế lên, xoay người, đặt lên vách tường nhà vệ sinh, đuôi mắt Mộc Vọng Tồn đỏ lên, nhìn Tô Mộc: ”Nếu tôi và sư nương ở chung với nhau, sư nương có nguyện ý vì tôi mà ly dị với thầy không?”
”Tôi… Tôi không nghĩ sẽ ở chung một chỗ với cậu, tôi cũng sẽ không vì cậu mà ly dị với Lâm Tri Dịch!” Bỗng nhiên Tô Mộc mở miệng lớn tiếng nói.
Một câu trả lời như vậy, Mộc Vọng Tồn rất không hài lòng.
Điều mà cậu ta muốn không phải là mối quan hệ của Tô Mộc và thầy mình bền chặt như son, điều mà cậu ta mong muốn là ánh sáng rực rỡ sẽ xuất hiện trở lại chứ không phải là càng lúc càng bị những lớp vải lụa đen bao quanh, dần dần mất đi ánh sáng.
”Vậy thì không thể giúp được sư nương…” Mộc Vọng Tồn vẫn còn gọi sư nương, nhưng trên thực tế cũng đã bắt đầu cởi quần áo của Tô Mộc rồi!
”Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Chuyện của tôi và Lâm Tri Dịch có liên quan gì đến cậu?! Cậu buông tôi ra! Tôi muốn kêu cứu!” Tô Mộc thậm chí còn không thể vùng vẫy trong không gian nhỏ hẹp này nhưng lại cực kỳ hung dữ, cứ như một con hổ giấy có thể bị phá rách chỉ bằng một nhát đâm.
Ánh mắt Mộc Vọng Tồn lạnh lùng nhìn Tô Mộc, nhưng lại giống như lần đầu tiên phát hiện ra dáng dấp của người đàn ông này trông cũng rất đẹp mắt, nhất là đôi mắt kia, trong veo thấy đáy đến mức có thể lập tức nhìn ra rốt cuộc bên trong đang chứa gì, biểu hiện cũng tương đối khá…
”Lúc sư nương tiến vào không phát hiện sao? Cửa nhà vệ sinh đã được treo bảng đang sửa chữa…” Giọng nói của Mộc Vọng Tồn khàn khàn vô cớ, cậu ta đặt bàn tay lên sau lưng Tô Mộc, nhẹ nhàng vuốt ve, ấm áp mà cực kỳ biến thái: ”Nhà vệ sinh này rất hẻo lánh, sợ rằng anh có gọi thì cũng sẽ không có người tới…”
”Làm sao đây sư nương?” Trong âm thanh của Mộc Vọng Tồn hiếm khi mang theo một nụ cười châm biến, hình như là vui sướng, lại như đang mong đợi, nhưng mà càng nhiều hơn chính là hưng phấn, cậu ta thích nhìn con mồi ở trong tay mình bất lực giãy giụa, hoặc nói là không thể giãy giụa được: ”Sợ rằng hôm nay anh sẽ bị học sinh của thầy cưỡng gian rồi.”
Tay kéo một cái, nút áo sơ mi lập tức bung ra, nhưng ánh mắt của Mộc Vọng Tồn lại đọng lại trên bộ ngực loang lổ những vết đỏ ửng của Tô Mộc, một giây tiếp theo, cậu ta vô thức duỗi tay ra chà xát lên những vết đỏ đó, sắc mặt âm trầm khó coi: ”Ai làm?!”

Quyển 1 –

Bình luận

Để lại bình luận