Chương 13

Hai chân An Phù run rẩy, cửa bướm co vào không dừng, vô số dịch nhờn chảy ra, tựa như tiểu mà nhỏ giọt xuống trên sàn nhà đọng lại thành vũng.

Thấy sắp phải cao trào nhưng khối cứng rắn kia đột nhiên đổi hướng, nhẹ nhàng đẩy đỉnh nhọn vào trong lỗ nhỏ, bướm thịt mềm mại lập tức bị đào bới, ngay sau đó hai mảnh âm thần run rẩy bị lật ra ngoài, cuối cùng là không khép lại được nữa.

Lúc này cuối cùng An Phù cũng biết đó là cái gì, chính là cái thìa trong mâm…

Mẹ…

Vậy mà mẹ lại dùng cái thìa chơi hạ thân của cô…

Cảm nhận được thì nhọn lại đi vào sâu trong lỗ bướm, An Phù có hơi hoảng sợ, đang uốn éo cái mông trốn tránh lại bị một chén sữa lạnh băng đổ xuống, tưới toàn bộ vào trước ngực của cô, khiến cho bầu ngực nhỏ của cô lập tức bị nhuộm thành màu trắng, sữa chảy thẳng từ eo xuống đến bắp đùi lại theo cái thìa căng lỗ bướm mà chảy vào bên trong…

Thật lạnh…

Thật mát…

Nhiệt độ lạnh buốt kích thích lớp thịt mềm, tốc độ đóng mở lỗ bướm càng lúc càng nhanh, An Phù cúi đầu xuống thì nhìn thấy sữa bò màu trắng ở giữa hai chân đang xen lẫn cùng dịch nhờn, lập tức vừa thẹn lại vừa khô nóng, tim thì đập loạn.

Bên trong lỗ bướm lấp đầy sữa bò, thìa nhỏ dài lại bị người phụ nữ nhét sâu vào, có sữa bôi trơn nên từng chút rút ra đâm vào trong bướm nhỏ.

Thìa đang chơi cô, quá kích thích rồi.

Cũng không biết đút vào bao nhiêu lần, tiếng thở dốc của An Phù càng lúc càng lớn, cơ thể run lên từng cơn, sau một hồi cắm rút nhanh chóng, bụng dưới của cô xẹt qua một dòng nước ấm, đúng lúc này, bụng dưới đột nhiên co rút dữ dội, âm thần nhanh chóng co vào, cuối cùng cô cũng nghênh đón lần cao trào đầu tiên của đêm đó, cùng với đó cũng trải qua lần triều phun đầu tiên trong đời.

Từng luồng dịch nhầy dọc theo cửa bướm mà phun ra, bắn cao về phía bàn ăn, khiến toàn bộ thức ăn trên bàn đều ướt nhẹp.

Nhìn thấy bữa sáng dính đầy dịch nhờn của mình, cuối cùng An Phù không nhịn được nữa, bụm mặt, bật khóc lớn.

Lúc cô bị mẹ đùa bỡn cơ thể mang đến khoái cảm mãnh liệt bao nhiêu, thì hiện giờ cảm giác tội lỗi ở trong lòng của cô lập tức trở nên nặng nề bấy nhiêu.

An Phù không chấp nhận được cảnh tượng dâm loạn trước mắt, cô giãy dụa muốn thoát khỏi người phụ nữ, sau khi vào phòng thì lập tức chui vào trong chăn, nằm sấp trên gối thương tâm khóc nức nở.

Cô lẳng lặng khóc một hồi, rất nhanh, cửa phòng bị người ta mở ra.

Trong không khí truyền đến mùi thức ăn, sau đó, chăn cũng bị nhẹ nhàng xốc lên.

“An Phù…”

Giọng nói của người phụ nữ tràn đầy áy náy, cực kỳ dịu dàng, lúc nói chuyện, một bàn tay lướt xuống, vỗ nhẹ lên trên lưng của An Phù.

“Con vẫn không thể chấp nhận sao?”

“Không đúng, là do mẹ quá nóng vội.”

“Mẹ nghĩ làm như vậy… sẽ khiến con hạnh phúc.” Đây là lần thứ ba Hạ Sương xin lỗi.

Bình luận

Để lại bình luận