Chương 10

Edit : Hannah
Vừa mới đi vào sảnh, Bạch Diệp liền thấy được Ninh Gian cùng Phương Đông mắt to trừng mắt nhỏ, nga khoan……
Phương Đông nghe thấy tiếng bước chân, mắt mang ý cười nhìn lại, lại liếc mắt một cái thấy được dấu hôn cổ cậu, anh một phen kéo áo trên cổ ra , nhìn chỗ quần áo che đậy dấu đỏ xanh tím, hai mắt bốc hỏa, tràn ngập sát ý “Đây là ai làm!!”
Bạch Diệp còn chưa nói lời nói, Ninh Gian cũng đi lên xem náo nhiệt, ánh mắt ẩn ẩn lộ ra sát ý “Tiểu Bạch, ngươi nói cho Ninh lớn ca, đây là súc sinh nào làm! Ta đi gϊếŧ hắn!”
Bạch Diệp: Anh.
Bạch Diệp tim đập thình thịch, cậu căn bản không nghĩ tới sẽ bị Phương Đông cùng Ninh Gian đồng thời tra gian!
【 Tu La tràng đã mở ra, thỉnh ký chủ hoàn thành nhiệm vụ 】
Hoàn thành nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ! Nói mẹ nó thật ra nhẹ nhàng!! Mặc kệ, đánh đòn phủ đầu!
“Ô…… Các ngươi đừng như vậy… Tiểu Bạch sợ hãi…” Bạch Diệp nước mắt nháy mắt từ trên mặt chảy xuống , gắt gao mà kéo lấy quần áo của mình, phảng phất bất kham gánh nặng thối lui về phía sau , đầy mặt viết hỏng mất.
Phương đông cùng Ninh Gian thấy tiểu Bạch khổ sở hỏng mất, trong lòng tức muốn gϊếŧ người, lại cũng không dám lại bức bách cậu.
Phương Đông rất sợ cậu làm ra việc ngủ ngốc, đem lửa giận toàn thân sức lực khống chế , hỏi “Tiểu Bạch đừng sợ, rốt cuộc đã xảy ra việc gì, ngươi cùng tiên sinh nói, tiên sinh sẽ giúp ngươi.”
Bạch Diệp ngẩng đầu, khóe mắt bởi vì rơi lệ mà nổi lên màu đỏ, cậu khổ sở lắc đầu liền muốn chạy đi, lại vừa lúc bị Ninh Gian ở một bên kéo lại , bởi vì quán tính, toàn bộ áo trên đều bị kéo ra , lộ ra tiểu đậu đỏ sưng to , bên hông xanh tím cùng với che kín nửa người trên rậm rạp lớn lớn bé bé dấu hôn, có thể thấy được sự tính rốt cuộc có bao nhiêu kịch liệt!
Ninh Gian dùng sức bóp chặt hai vai cậu, hỏi “Tiểu Bạch! Rốt cuộc là ai! Đối với ngươi làm ra như vậy ! Ngươi phản bội ta sao! Ngươi có phải hay không một ngày không ai thao liền phát tao!”
Bạch Diệp ăn đau ưm một tiếng, nhìn Ninh Gian hai mắt không có đối với ta đã làm những việc này sao? Hiện tại lại tới chất vấn ta, ở trong mắt ta, ngươi cùng tối hôm qua cùng cầm thú, cũng không có khác nhau!”
“Nguyên lai, tiểu Bạch còn cùng Ninh tiểu tướng quân cũng làm a” phía sau truyền đến thanh âm Phương Đông sâu kín “Vốn dĩ tiên sinh ta còn nghĩ ôn nhu đối đãi ngươi, hiện tại xem ra, tiên sinh là đối với ngươi quá mức ôn nhu, lúc này mới làm ngươi có cơ hội phản bội tiên sinh.”
“Không có, ta không có phản bội tiên sinh, ta là không muốn, tiên sinh……” Bạch Diệp run rẩy đi vào trong lòng ngực nam nhân , vội vàng giải thích, lại chịu đựng thẹn thùng nói “Tướng công, tiểu bạch không phải cố ý, tướng công không cần tức giận.”
Phương đông nghe cậu kêu “Tướng công”, chung quy vẫn là mềm lòng, anh ôn nhu sờ sờ đầu tóc cậu “ Được, ta không giận, tướng công giúp ngươi gϊếŧ người xấu bắt nạt ngươi được không a?”
“Không! Tướng công! Ninh lớn ca…… Ninh lớn ca chỉ là say rượu, hắn không phải cố ý” cậu ngẩng đầu, nhéo quần áo trước ngực “Hơn nữa, Ninh lớn ca đã cứu ta, ta cũng vẫn luôn coi hắn như ca ca , tướng công, buông tha hắn được không a?”
Ninh Gian vốn dĩ nghe được Bạch Diệp đối Phương Đông thổ lộ , tâm như tro tàn, rồi lại bởi vì nghe thấy cậu chân thành tha thiết thổ lộ mà kích động vạn phần, tiểu Bạch đối với anh tựa hồ cũng không phải không hề tình nghĩa! Chỉ cần tiểu Bạch có một điểm thích anh, anh đều sẽ không từ bỏ!
“Ai……” Phương Đông bất đắc dĩ, cảm nhận được tình ý của Ninh Gian , Phương Đông như thế nào có khả năng phát hiện không ra, không đàng lòng bức bách tiểu Bạch, thôi, cậu còn nhỏ, tùy hứng một chút vẫn muốn bao dung, “ Được, tướng công đáp ứng ngươi, thật là tiểu gia hoả tham .” Sủng nịch nhéo nhéo cái mũi nhỏ, liền đem cậu ôm kiểu công chúa, hướng thẳng phòng ngủ của cậu đi đến. Ninh Gian chần chừ một chút, cũng đuổi kịp hai người.
Đẩy cửa phòng ngủ , một cổ tanh nồng da^ʍ mĩ hơi thở ập vào trong mặt, Bạch Diệp run lên run lên, chột dạ ở trên cằm anh hôn một cái, lấy lòng cười cười “Tướng công, chúng ta đi tây sườn phòng cho khách đi”
Phương Đông như suy tư gì “Xem ra tối hôm qua nam nhân kia, tiểu Bạch có nhận thức a, có tướng công cùng tiểu tướng quân, thế nhưng còn không thỏa mãn? Hôm qua hắn thao ngươi thực sảng sao?” Phương Đông nhéo nhéo mông thịt .
“Ân , tướng công , tiểu Bạch thích ngươi nhất , chỉ có tướng công làm tiểu bạch nhất thoải mái ~” Bạch Diệp bị nhéo mông, trên mặt đỏ bừng, làm nũng nói lấy lòng nói.
“Ngươi nha……” Đem bảo bối trong lòng ngực đặt ở trên giường , Phương Đông bất đắc dĩ thở dài “Bảo bối khát hay không khát? Tướng công đem nước cho ngươi?”.
Bạch Diệp giữ chặt ống tay áo anh, làm nũng nói “Ta khát, nhưng ta không muốn uống nước trên bàn, muốn uống nước trong miệng tướng công ” nói xong, cậu liền đỏ mặt , tựa hồ nói ra những lời này đã dùng dũng khí lớn nhất của cậu.
Phương Đông ánh mắt thay đổi “Bảo bối, ngươi biết nói ra những lời này hậu quả ra sao không?”
Bạch Diệp không đáp, chỉ ngẩng đầu hôn môi, lúc sau liền đổi lấy sự kịch liệt đáp trả lại của anh.
Phương Đông đem cậu nằm trên giường, lớn lưỡi hung hăng mà liếʍ ɭáρ trong miệng, thẳng hôn đến cậu hô hấp không được, mặt rặng mây đỏ, chỉ có thể từ yết hầu phát ra yếu ớt rêи ɾỉ.
Phương Đông nghe thấy cậu đáp lại, hạ thân đã cứng đau không thôi, tiểu Bạch nâng lên chân nhẹ nhàng cọ động càng là làm côn ŧɦịŧ lại thô to vài phần.
Phương Đông duỗi tay từ eo chui vào, thuận lợi cởi ra qυầи ɭóŧ tuyết trắng , làm một đôi đùi đẹp lỏa lồ ra tới, tay lại thâm nhập kẽ mông, thăm dò đi vào.

Bình luận

Để lại bình luận