Chương 24

Bụng phình phình, miệng huyệt cũng bị cọ xát đến mức mẫn cảm dị thường, thậm chí còn hơi trầy da sưng đỏ, thật sự là ăn không nổi nữa. Nhưng Quý Thanh Hồng không có quyền cự tuyệt, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ bị tiến vào hết lần này đến lần khác.
Một lần một lần rồi lại một lần, mỗi lần Quý Thanh Hồng đều cho rằng tiếp theo Cảnh Minh Hạo hẳn là sẽ kết thúc, rốt cuộc đã cᏂị©Ꮒ lâu như vậy rồi mà…
Nhưng thể lực của Cảnh Minh Hạo thực sự quá tốt, Quý Thanh Hồng đã khóc lóc bị chơi bắn hai lần rồi mà hắn vẫn có thể ôm lấy anh, đong đưa vòng eo chó đực mạnh mẽ cᏂị©Ꮒ anh không ngừng dù chỉ một khắc.
Quý Thanh Hồng bị cᏂị©Ꮒ đến hốt hoảng, không nhịn được mà tự hỏi rốt cuộc trước đây em gái mình làm sao lại chọn kết hôn cùng Cảnh Minh Hạo. Hắn cᏂị©Ꮒ mạnh bạo như vậy trong khi thân thể cô vốn dĩ đã yếu ớt, hai người ở trên giường thực sự hài hòa sao? Anh hơi sợ cô em gái mình sẽ bị Cảnh Minh Hạo cᏂị©Ꮒ chết tươi.
Người khỏe mạnh bình thường như anh bị hắn hung bạo chơi một hiệp đã cảm thấy chết đi sống lại rồi, huống chi là em gái từ nhỏ sức khỏe đã không tốt…
Quý Thanh Hồng không có quá nhiều thời gian để tự hỏi bởi Cảnh Minh Hạo không vui khi thấy anh thất thần, dươиɠ ѵậŧ hắn trở nên càng nhanh càng khỏe hơn rất nhiều.
Quý Thanh Hồng cũng chỉ có thể dừng tự hỏi điều vô nghĩa, lại một lần nữa bị Cảnh Minh Hạo cᏂị©Ꮒ cho khóc lóc run rẩy bắt đầu đi tiểu.
Quý Thanh Hồng đỏ bừng mặt, nói không ra lời. Anh chỉ thuận theo mở rộng huyệt thịt, thừa nhận sự tấn công dồn dập của Cảnh Minh Hạo.
Anh còn phải nghe lời cợt nhả ác liệt trước sau như một của hắn: “Thanh Hồng lại tiểu ra rồi nha. Lúc nãy bảo anh da^ʍ anh còn không thừa nhận, giờ còn có thể chối nữa hay sao? Năm lần bảy lượt bị cᏂị©Ꮒ bắn tiểu trong chùa… Sao Thanh Hồng có thể da^ʍ thế nhỉ? Hử?”
Rõ ràng không phải như vậy, không phải tự Quý Thanh Hồng anh muốn phát da^ʍ, là anh bị biến thành như vậy, bị tên biếи ŧɦái Cảnh Minh Hạo này biếи ŧɦái biến thành như vậy!
Huyệt thịt bị chơi phun ra lượng lớn nước da^ʍ trở nên càng ngày càng ướt mề, co rút run rẩy không ngừng, hầu hạ dươиɠ ѵậŧ Cảnh Minh Hạo càng thêm thoải mái.
Ánh mắt như lửa nóng của Cảnh Minh Hạo dừng lại trên huyệt da^ʍ ẩm ướt mềm mại, bị làm sưng đỏ khép không được tạo thành một cái động thịt đang phun nước không ngừng của Quý Thanh Hồng
Lời cợt nhả quá mức khiến tiểu huyệt cứ trào nước da^ʍ theo từng câu nói.
“Anh trai dâʍ đãиɠ này sao mà da^ʍ quá vậy nè? Kiếp trước là kỹ nữ bán thân để sống ư?”
“Thật muốn làm chết anh, cũng muốn chết luôn trên người anh! Ở trong chùa còn có thể da^ʍ như vậy, làm gì có người nào có cu mà lại không muốn chơi chết anh cơ chứ?”
“Thoạt nhìn đã thấy quá da^ʍ rồi, con hàng da^ʍ này thật là… Sao mà da^ʍ thế!”
“Trong huyệt da^ʍ nhiều nước thế này… Cho nên tôi chỉ muốn chơi chết anh thôi! Chơi chết tên dâʍ đãиɠ này!”
“Tiểu huyệt thít chặt thế này, thịt bên trong nồn nộn thế này, còn bảo không cần…
Rõ ràng bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ rồi, không phải sao? Tiếng rên cũng da^ʍ thế này…”
“Dâʍ đãиɠ!”
Vừa bị cᏂị©Ꮒ điên cuồng vừa phải nghe lời cợt nhả ác liệt của Cảnh Minh Hạo, Quý Thanh Hồng cảm thấy mình lẽ ra phải tức giận, phải bực bội.
Nhưng sự thật lại là cơ thể anh càng trở nên hưng phấn cơ khát, dường như anh thực sự giống như những gì Cảnh Minh Hạo nói, là một kẻ dâʍ đãиɠ cùng cực. Tiểu huyệt vì những lời nói của hắn thậm chí còn trở nên trơn ướt hơn.
Kɧoáı ©ảʍ tươi đẹp bao phủ lấy Quý Thanh Hồng. Cảm giác kỳ dị này thật sự quá mỹ diệu…
Quý Thanh Hồng có thể ngửi được mùi hương đang thắp nhàn nhạt trong không khí, mùi hương như có như không, nhẹ nhàng nhợt nhạt. Anh tựa như bị mê hoặc, để lộ ra nụ cười mỉm mờ ảo, trong mắt còn hàm chứa vài phần xuân sắc.

Bình luận

Để lại bình luận