Chương 18

Cả hai huyệt của Quý Thanh Hồng đều bị cᏂị©Ꮒ sưng đỏ, vẫn còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng bóng. Bụng nhỏ bị bắn phình lên lại bị bắt “uống” hết chai rượu này đến chai rượu khác, trở nên càng tròn trịa, đong đưa vài cái. Quý Thanh Hồng tưởng như có thể mơ hồ nghe thấy cả tiếng nước sóng sánh vang lên.
Lượng rượu rót vào huyệt da^ʍ thật sự quá nhiều khiến Quý Thanh Hồng rầm rì nói không nên lời. Anh không muốn làm chấn động đến những nơi đang đau đớn khó chịu trên người vì bị xoa nắn thưởng thức nên chỉ có thể dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ trong tiếng rượu rót vào.
“Cảm giác kỳ lạ quá, khó chịu quá đi, ư…” Đôi chân mềm nhũn vô lực của Quý Thanh Hồng đá đá mấy cái lúc thấy bụng mình đã to như đang mang thai rồi mà Cảnh Minh Hạo vẫn còn muốn tiếp tục rót rượu vào.
Mềm như bông, như một bé mèo làm nũng thế thôi mà lại thành công khiến động tác của Cảnh Minh Hạo ngừng lại.
Quý Thanh Hồng vừa định nói tiếp thì miệng đã bị Cảnh Minh Hạo dùng tay chặn lại, mấy ngón tay thọc vào rút ra trong miệng khiến anh chỉ có thể rêи ɾỉ đầy rối loạn.
Anh không cầu xin nữa, nhưng Cảnh Minh Hạo cũng không tiếp tục chuốc rượu nữa. Hắn chỉ cầm hai cây dương cụ giả được cung cấp hữu nghị bởi ông chủ quán bar lên làm tiểu huyệt của anh.
Sau đó, Cảnh Minh Hạo thuận tay ấn nút bật dươиɠ ѵậŧ giả lên. Sau khi âm thanh “ong ong” của côn ŧᏂịŧ giả vang lên được một lúc, đuôi mắt Quý Thanh Hồng ửng đỏ, anh vừa khóc thút thít vừa bắn nướ© ŧıểυ từ cậu nhỏ.
Cảnh Minh Hạo cực kì thích dáng vẻ này của Quý Thanh Hồng. Hắn bóp cằm anh hôn nồng nhiệt, hôn miệng một lúc môi lưỡi lướt xuống hôn vυ” hôn mông hôn côn ŧᏂịŧ nhỏ, cuối cùng ngậm lấy âm đế của Quý Thanh Hồng.
Quý Thanh Hồng nghe rõ mồn một tiếng mυ”ŧ mát, liếʍ láp “chùn chụt” vang lên, cùng với đó là giọng cười khe khẽ của Cảnh Minh Hạo: “Sao anh lại vô dụng thế nhỉ? Vừa cᏂị©Ꮒ một tí đã tiểu ra rồi. May mà tiểu bẳng bé chim nhỏ chứ không phải bằng nữ huyệt, rượu ủ huyệt của anh tôi còn muốn mang tặng cho người ta đấy.”
“Tặng người ta?” Đôi mắt Quý Thanh Hồng trừng lớn.
Quý Thanh Hồng tưởng Cảnh Minh Hạo sẽ đổ chỗ rượu ấy đi. Đương nhiên vì Cảnh Minh Hạo trước giờ ở trước mặt anh đều quá biếи ŧɦái nên anh vẫn biết hắn sẽ uống rượu từ tiểu huyệt của mình nhưng lại chẳng thể ngờ, thế mà hắn còn định đem nó đi tặng người khác?
Cảnh Minh Hạo cũng chẳng ngờ có thể lừa anh dễ dàng như vậy, hắn liếc Quý Thanh Hồng một cái, cười khanh khách nói dối: “Dĩ nhiên rồi. Rượu ủ trong huyệt mỹ nhân bây giờ đang rất được săn đón đấy, bao nhiêu chủ quán lớn đều sẵn sàng mua với giá cao. Bọn họ rất thích loại rượu mang theo da^ʍ vị này, uống ngon lành lắm.”
Mặt Quý Thanh Hồng đã đò bừng, anh không tiêu hóa nổi thông tin này. Bị dươиɠ ѵậŧ giả chơi, anh rầm rì: “Tôi không chịu nổi nữa rồi…”
Cảnh Minh Hạo biết rõ khả năng uy hϊếp của mình, bình tĩnh nói: “Thật không? Em gái anh bị bệnh cần rất nhiều tiền khám chữa, cháu ngoại anh cũng cần tiền bỉm sữa…”
Quý Thanh Hồng hơi tủi thân, nhẹ nhàng cắn môi nhưng cuối cùng vẫn tử bỏ không giãy giụa nữa: “Cậu muốn làm thì cứ làm.”
Dù sao thì cũng chỉ là một ít nước thôi mà…
Quý Thanh Hồng cảm thấy vô cùng có lỗi với em gái và cháu ngoại nên có thể tốt cho họ bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu vậy.
Thế nên sau đó, không chỉ có khuôn mặt Quý Thanh Hồng mà cả người đều hơi đỏ lên, dù thấy thẹn đến chân tơ kẽ tóc nhưng anh vẫn cán răng nhẫn nại. Anh tùy ý để Cảnh Minh Hạo bấm nút trên thân hai cây gậy mát xa to lớn cᏂị©Ꮒ mình bằng đủ loại phương thức kỳ quái đến khi tiểu ra.
Bị Cảnh Minh Hạo đùa bỡn như vậy một lúc lâu, Quý Thanh Hồng cảm thấy giờ chỉ cần có cây dươиɠ ѵậŧ bự cᏂị©Ꮒ mình lêи đỉиɦ một lần thôi là anh sẽ sướиɠ bay lên trời luôn. Nếu không có một cây dươиɠ ѵậŧ bự khác hoặc một cái lưỡi thô dày lấp kín miệng mình, anh sẽ sướиɠ đến khóc nấc lên mất!
Cảnh Minh Hạo cũng cười hì hì: “Thanh Hồng da^ʍ ghê luôn nha, đây là lần thứ mấy anh bị cᏂị©Ꮒ tiểu ra rồi nhỉ?”
Quý Thanh Hồng đảo mắt, căn bản không muốn để ý đến lời nói ngả ngớn của Cảnh Minh Hạo.
Chẳng qua Cảnh Minh Hạo không phải người cứ không định để ý là có thể bỏ qua. Hắn cũng không định nói lời vô nghĩa mà đơn giản là vạch môi huyệt anh ra, rút côn ŧᏂịŧ giả để đâm cây xúc xích thô dài của mình vào khiến Quý Thanh Hồng mềm chân, mắt đau xót khóc thút thít. Anh quấn đôi chân dài trắng trẻo quanh eo Cảnh Minh Hạo, rượu trong tiểu huyệt bị khuấy phun “xì xì” ra ngoài.

Bình luận

Để lại bình luận