Chương 17

Sau này nhiều tình thú hơn, không chỉ toàn thời gian đều nghĩ đến làʍ t̠ìиɦ nữa mà còn sẽ tán tỉnh.
Giờ đây Cảnh Minh Hạo lúc tan làm sẽ không cᏂị©Ꮒ Quý Thanh Hồng mà ngược lại thích dẫn anh đi các quán ăn vặt, cùng anh đi dạo.
Tựa như họ chỉ là một đôi tình nhân bình thường trên đời.
Một lần, dưới ánh sáng ấm áp của hoàng hôn, gò má Quý Thanh Hồng được chiếu ánh vàng, đôi mắt anh vô cùng ôn nhuận. Cảnh Minh Hạo không thể kìm lòng cúi đầu, giữa dòng người qua lại nhẹ nhàng hôn môi Quý Thanh Hồng. Môi dán môi, không thâm nhập, chỉ là một nụ hôn vô cùng đơn giản.
Thật lâu sau, Quý Thanh Hồng cảm giác hai cánh môi Cảnh Minh Hạo giật giật. Anh tưởng như nghe thấy hai tiếng “vợ à”.
Trong nháy mắt, Quý Thanh Hồng thanh tỉnh. Anh lùi về sau một bước, nhét ly trà sữa vào tay Cảnh Minh Hạo. Nhìn hắn bình tĩnh uống trà sữa, anh đột nhiên hỏi: “Vừa rồi cậu mới gọi tôi là gì cơ?”
Cảnh Minh Hạo liếc mắt nhìn anh, uống một ngụm trà sữa.
Quý Thanh Hồng hơi nhấp môi, cùng Cảnh Minh Hạo tản bộ dưới ánh dương chiều ấm áp.
Anh biết vừa rồi việc mình hỏi là vô nghĩa. Quyền khống chế quan hệ hai người nằm trong tay Cảnh Minh Hạo, anh không có quyền hay cơ hội lựa chọn.
an, trong lòng dấy lên cảm giác như mình đánh cắp đồ vật thuộc về em gái. Ngay cả buổi tối lúc nằm trên giường cho Cảnh Minh Hạo cᏂị©Ꮒ, anh đều không muốn ứng phó.
Rõ ràng chỉ trước đó vài ngày, trong lòng anh vẫn tràn ngập cảm giác chờ mong quỷ dị.
Kỹ thuật của Cảnh Minh Hạo vẫn rất tốt, vẫn có thể cᏂị©Ꮒ anh sướиɠ rùng mình. Chẳng qua trong lòng có áp lực, bị đè nặng bởi một việc không hề vui sướиɠ nên anh kêu giường cũng không dâʍ đãиɠ như trước nữa.
Cảnh Minh Hạo từ đầu đến cuối không nói một lời về việc này
Chẳng ai có thể mãi mãi chịu đựng áp lực như vậy. Kết quả cuối cùng hoặc là Quý Thanh Hồng vứt bỏ cảm giác hổ thẹn trong lòng, hoàn toàn khuất phục hắn, hoặc là anh đập nồi dìm thuyền, dứt khoát loại bỏ phiền toái là hắn. Nhưng làm sao anh có thể như vậy được?
Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Quý Thanh Hồng được người nâng niu trong lòng bàn tay mà yêu thương, lần đầu tiên anh được hưởng thụ vui thích tận cùng. Hơn nữa những chứng cứ Cảnh Minh Hạo nắm trong tay sẽ khiến em gái khổ sở, anh lấy đâu ra dũng khí phản kháng đây?
Quý Thanh Hồng chỉ có thể ổn định tâm tình, giữa đêm khuya nơi hẻm nhỏ, trong hoàn cảnh lạ lẫm gỉả làm một cô gái bán hoa chuyên nghiệp, ngồi xổm trên mặt đất dùng miệng phục vụ dươиɠ ѵậŧ bự, lắc cặp mông trong thời gian này đã bị chơi lỏng ra rất nhiều, ăn xong côn ŧᏂịŧ lớn.
Vì tinh lực của Cảnh Minh Hạo dư thừa quá mức nên Quý Thanh Hồng đáng thương buổi đêm làm kỹ nữ còn chưa đủ, lại bị hắn kéo vào một quán bar bên cạnh.
Ông chủ quán bar là bạn của Cảnh Minh Hạo nên hào phóng cho hắn mượn kho hàng.
Ở kho hàng, Quý Thanh Hồng lại trở thành một bartender.
“Nghe nói dùng nước da^ʍ trộn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ để pha rượu sẽ cho hương vị tuyệt hơn.”
Sau một lúc nói toàn những lời hồ ngôn loạn ngữ chó chẳng thèm nghe, Quý Thanh Hồng lại lắc mông ăn dươиɠ ѵậŧ.
Lúc này anh không còn là kỹ nữ mặc trang phục hở hang tình thú nữa. Cả anh và Cảnh Minh Hạo đều mặc tây trang đi giày da, áo mũ chỉnh tề.
Chỉ là nửa người trên cà vạt đều là hoàn hảo, nửa người dưới lại là không một mảnh vải, chỉ có tiểu huyệt chảy nước bị Cảnh Minh Hạo cᏂị©Ꮒ nở hoa.

Bình luận

Để lại bình luận