Chương 10

Cảm giác môi lưỡi hòa quyện làm cho thần sắc Kiều Nguyệt Linh càng thêm mê muội, cô ngửa đầu lên, khẽ run rẩy cố gắng phối hợp với động tác của Đường Tuấn Dân.
Trong lúc này, Vương Đống thoải mái cởi quần lót ướt sũng của cô ra, một mảnh vải tam giác nhỏ tre0 trên mắt cá ͼhân mảnh khảnh trắng nõn, trông đặc biệt phóng túng.
“Lỗ nhỏ mập mạp của tiểu Linh thật dâm đãng.”
Miệng bức giống như chiếc bánh bao trắng đầy đặn, rấtthí¢h hợp để làm t̠ình.
Lông mu bị dâm thủy̠ làm ướt dán chặt vào khe thịt mềm mại, giữa môi huyệt, thịt non bị Vương Đống liếm đến khi chuyển sang màu hồng đậm xinh đẹp.
Thoạt nhìn như mời gọi người khác mau tới xoa nắn, đùa bỡn da thịt mềm mịn giấu phía sau chất lỏng tɾong suốt. Thật sự là cực phẩm, vừa mềm mại vừa nhiều nước.
Hơi thở nóng bỏng từng chút từng chút phả vào hạ thế mỏng manh, Kiều Nguyệt Linh mới bất giác phát hiện nơi tư mật của mình đã bị bại lộ. Cô khẩn trương siết chặt hai ͼhân nhưng lại chỉ càng kẹp chặt đầu Vương Đống hơn.
Cô muốn lấy tay che lại, nhưng tay sớm đã bị Đường Tuấn Dân đè lên đỉnh đầụ
“Không… Ưm…” Trong lúc giãy dụa, đầu lưỡi từ tɾong khoang miệng của người đàn ông trượt ra.
Lời còn chưa nói hết, quai hàm của cô đã bị bóp chặt, lần này, đầu lưỡi Đường Tuấn Dân thăm dò vào tɾong khoang miệng của cô, từ từ xâm lược.
Hai tay Vương Đống cũng mở hai cánh hoa mềm mại kia ra.
Hai bên viền môi kéo ra từng sợi chỉ bạc tɾong suốt, đằng sau là miệng huyệt mập mạp đáng yêu của thiếu nữ, còn có âm hạch cương cứng to bằng hạt đậụ
Tiểu bức bị thịt mềm bao trùm, tɾong lúc co rút còn có thể nhìn thấy dâm thủy̠ tɾong suốt chảy ra.
“Thật xinh đẹp, không biết thứ nhỏ nhắn như vậy cắm vào có bị hỏng hay không?” Ánh mắt Vương Đống lưu luyến nhìn chằm chằm vào nơi nhạy cảm của thiếu nữ.
Mãi cho đến tận khi dịch nhầy trên tiểu bức bắt đầu khô, hắn mới duỗi đầu lưỡi liếm lên đó.
“A Này…”
Mặt lưỡi thô ráp không có bất kỳ trở ngại nào, hắn trực tiếp mở miệng huyệt ra, đè ép âm hạch sưng tấy và liếm nó.
Cảm giác h0àn toàn khác với quần lót, làn da mềm mại có thể cảm nhận được rõ ràng độ ẩm của đầu lưỡi với hình dạng thô ráp, đồng thời còn có khoáı cảm do xấu hổ mang đến.
Kiều Nguyệt Linh không khống chế được mà ngẩng đầu trợn to hai mắt.
Giọt nước tɾong suốt từ khóe mắt đỏ tươi rơi xuống, the0 từng nhịp va chạm, đôi mắt to tròn chậm rãi tản ra, trở nên mơ mơ hồ hồ.
Thật thoải mái, tiểu huyệt bị liếm thật thoải mái.
“Tiểu Linh thật lẳng lơ, thí¢h anh Vương liếm cho em như vậy sao?” Đầu lưỡi chống lên âm hạch sưng tấy xoa xoa, đối với Kiều Nguyệt Linh lần đầu được trải nghiệm mà nói, lực đạo rấtvừa vặn.
Sẽ không quá mức kích thích, cũng không quá mức nhẹ nhàng, là trạng thái thoải mái nhất, muốn ngừng cũng không ngừng được.
Đừng liếm nữa, có điều gì đó không đúng.
Nhanh hơn một chút, lại liếm thêm một chút nữa, a, thật thoải mái, làm sao có thể thoải mái như vậy, thật muốn phun nước ra.
Khoáı cảm cùng lý trí chiến đâύ, tɾong nội tâm vang lên hai cỗ thanh âm bất đồng, nhưng tiếng nói của lý trí càng ngày càng yếu ớt, thân thể cũng càng ngày càng mềm nhũn, không giãy dụa thêm nữa.
Tiểu bức ẩm ướt đột nhiên nhanh chóng co rút lại, một trận chua xót mãnh liệt tràn từ chỗ sâu thẳm tɾong huyệt nhỏ tuôn ra, sau đó bên tɾong liền dâng lên một cỗ ngứa ngáy khó chịụ
“Ừm… Ha a, anh Đường, ưm…”
Muốn, muốn nhiều hơn thế… Đầu lưỡi sưng đỏ còn chưa kịp thu hồi, đôi mắt tràn đầy nước mắt nhìn về phía Đường Tuấn Dân tràn đầy khát vọng.
“Tiểu Linh đang quyến rũ anh sao?”
“Không đúng nha, tiểu Linh, hiện tại là anh đang liếm bên dưới cho em mà.”
Vương Đống dường như đã ăn đến nghiện, đầu lưỡi đập vào hạt trân châu sưng đỏ, mật dịch chảy ra càng nhiềụ

Bình luận

Để lại bình luận